Hai ngày sau, TôKhiêm Mặc trở về, vừa mới đi vào cửa nhà, đã được Tập Noãn đang chờ sẵndẫn tới viện sau. Nhìn tình cảnh như vậy, Tô Khiêm Mặc lại có cảm giácdở khóc dở cười, ở bên ngoài phòng chứa củi thì những người hộ vệ đangcanh giữ với tinh thần hết sức khẩn trương, còn ở bên trong phòng chứacủi thì Ngâm Hoan lại đang trò chuyện với thiếu niên kia.
Ngâm Hoan thấy người ngoài cửa sổ, kêu lên hết sức vui mừng: “Tướng công ~”
Người thiếu niên vốn đang thả lỏng, cũng bị giật mình, liền cầm thanh đao gác lên trên cổ Ngâm Hoan một lần nữa, cũng nhích người đứng che trướcngười ông lão.
Tô Khiêm Mặc mở cửa, nhìn thấy thanh đao đang đểtrên cổ, vẻ mặt cũng lóe lên tia sợ hãi, hắn đã chạy về rất mệt mỏi,trên người hắn còn mang theo hơi thở tàn khốc, thiếu niên sau lưng NgâmHoan càng níu lấy tay nàng chặt hơn, lui về sau một bước, nhìn Tô KhiêmMặc hét lên: “Đừng tới gần đây.”
“A Duy, hắn sẽ không hại ngươiđâu.” Ngâm Hoan nhẹ nhàng nói với hắn ta, nhìn về phía Tô Khiêm Mặc nháy mắt, người này lại nhíu mày không đồng ý, ở trong mắt Tô Khiêm Mặc, dám cầm đao gác lên cổ vợ hắn để uy hiếp hắn, thì phải nên bị tiêu diệthết.
“Hắn sẽ không bắt các ngươi về quân doanh đâu, ngươi cứ yêntâm, ta bảo đảm!” Ngâm Hoan trợn mắt nhìn Tô Khiêm Mặc, một lúc sau, TôKhiêm Mặc mới chịu gật đầu.
A Duy ở sau lưng Ngâm Hoan cũng cóchút chần chờ: “Có thể tin tưởng Tô thống lĩnh được hay không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-chi-thu-nu-tam-ke/3057863/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.