Thứ ba, ngày 15 tháng 7 năm 2019. trời mưa.
Sáng hôm trước trên đường về nhà tôi lại bị vợ của tôi cưỡng hôn, tuy rằng chỉ có đúng ba giây thế nhưng mà tôi vẫn cảm thấy rất vui.
Hình như tôi lại quên mất điều gì đó rồi thì phải?
À đúng rồi, tôi yêu vợ của tôi.
Sáng nay lúc rời giường dự báo thời tiết báo là trời sẽ có mưa. Tôi gọi điện thoại cho vợ của tôi, hỏi em ấy xem là đã mang ô đi chưa, nếu chưa thì bao giờ tan làm tôi có thể tới đón em ấy.
Điện thoại đổ chuông một phút, không ai nghe máy.
Tôi cất điện thoại đi, đi tới chỗ để ô để xem xem ô có bị thiếu hay không, liếc mắt một cái thì thấy ngay đúng là bị thiếu một chiếc ô cơ mà tôi làm bộ như chưa phát hiện ra điều này vẫn quyết định năm giờ chiều đi tới đón vợ tôi tan làm.
Trời thì mưa đường thì trơn vợ của tôi lại là người mới học lái xe nhỡ đâu ở trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ không được tốt cho lắm.
Sau khi hạ quyết tâm xong tôi liền lập tức đi vào trong phòng làm việc, lấy hộp đồ nghề của tôi ra, bắt đầu nhiệm vụ của ngày hôm nay – làm ván vò quần áo.
Trước kia lúc ở nhà, bố tôi làm cho mẹ tôi giận, mẹ tôi bắt bố tôi ngồi quỳ trên ván vò quần áo. Chỉ cần bố tôi ngồi quỳ trên ván vò quần áo là mẹ tôi sẽ hết giận cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/3221082/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.