Thứ tư ngày 16 tháng 7 năm 2019, trời âm u.
Lúc tôi tỉnh dậy thì trời đã nhá nhem tối.
Mí mắt của tôi có chút nặng nề, thế nhưng đầu óc thì đã thanh tỉnh. Tôi nằm ở trên giường chậm rãi nhớ lại chuyện đã xảy ra vào ngày hôm qua.
Hôm qua lúc về nhà tôi đã lái xe rất nhanh, vừa vào tới gara liền vội vàng lấy ra chìa khóa nhà, nước mưa rỏ xuống từ sảnh tới phòng khách, tôi tìm điện thoại dự phòng gọi cho vợ tôi điện thoại vừa thông thì lại nghe được nhân viên ở đó nói là em ấy đã tắt máy.
Mưa vẫn đang rơi.
Tôi gọi tới số của “Văn phòng XX”.
Tôi nói tôi muốn biết vợ của tôi hiện giờ đang ở đâu.
Một tiếng sau bọn họ gửi tới cho tôi một định vị, đó là một bệnh viện trong thành phố G. Sau đó còn để lại một dòng tin: Phương tiên sinh, xin anh không cần phải lo lắng, Tiếu tiên sinh không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cả, chỉ là đang đi trị liệu theo định kỳ mà thôi.
Tôi cảm thấy hơi choáng váng, lại gọi tới hỏi tiếp.
Trị liệu theo định kỳ cái gì cơ?
Không rõ lắm, Phương tiên sinh, chúng tôi chỉ biết là Tiếu tiên sinh tới phòng khám tâm lý trị liệu. Nhưng mà có cả bà Khương cũng đi cùng nữa, hẳn là không có vấn đề gì lớn đâu.
Tôi cúp máy, cảm thấy chóng mặt vô cùng, mặt tôi hơi nóng lên, trước mắt đều là những hình bóng chồng lên nhau.
Mưa vẫn còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-long-vo-toi-co-mot-anh-trang-sang/3221083/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.