Hóa ra Ôn Nhu thật sự đạp một chân vào trong cạm bẫy.
Cạm bẫy này đương nhiên là do đám người Bạch Cao Hứng, Thái Cảm Động, Ngô Khai Tâm, Hách Âm Công bố trí.
Mục tiêu thiết yếu của bọn họ đương nhiên là Vương Tiểu Thạch.
Lỡ may không trúng Vương Tiểu Thạch, bắt được Ôn Nhu cũng như vậy.
Cho nên bọn họ hành động trong bóng tối.
Bọn họ đương nhiên mai phục không trúng Vương Tiểu Thạch, cho nên đành phải mai phục Ôn Nhu.
Lúc Ôn Nhu trúng phục kích, vừa lúc có mây đen che mờ ánh trăng, trời đất ảm đạm.
Trong khu rừng rậm này không chỉ tối đi, mà là hoàn toàn tối tăm.
Bọn họ lập tức cuốn lấy Ôn Nhu, bắt lấy nàng còn đang kinh hoảng, muốn nhanh chóng mượn địa hình bỏ chạy.
Nhưng lại không đi được.
Đáng tiếc không đi được.
Bởi vì một người đã ngăn cản bọn họ.
Đó là một gã đại sư.
Đại sư vác hai cái bọc hành lý, cầm thiền trượng trong tay, trên thiền trượng có chín vòng tròn, vừa chuyển động liền phát ra tiếng leng keng.
Chiêu thứ nhất của đại sư lại không phải dùng thiền trượng, mà là dùng tay.
Dùng tay tóm một cái.
Cái tóm này đã đoạt lấy Ôn Nhu từ trong tay Đại Tứ Hỉ, bốn người còn định đuổi theo đoạt lại, liền gặp phải thiền trượng của đại sư.
Bốn người đều dùng chiêu thức và thế công thâm độc nhất vây lấy đại sư, nhưng lại không hữu dụng.
Lúc này mây đã tan, trăng đã hiện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trieu-thien-nhat-con-luan-anh-hung/2769740/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.