Gã thanh niên trẻ trung đó ngước mặt lên nhìn Hạ Vũ. Rồi lại nhìn cô gái đang nằm thiêm thiếp. Một thoáng lặng im…
– Cậu có yêu cô gái đó không?
Mùi hương trên thân thể cô, những giọt nước mắt của cô, vốn đã không quên được…Gã gật đầu:
– Có…
Hạ Vũ phất tay, cô gái từ từ mở mắt.
Ba người đàn ông trước mắt cô. Rồi gương mặt đó…..Vừa nhìn thấy gã, gương mặt xinh đẹp của cô tái đi, môi run rẩy, thân thể nhỏ nhắn lùi hẳn ra sau.
– Mẹ ngươi cũng từng nhìn ta như thế… Sau đó ta đã kéo cái khoảng cách đó lại… Ngươi gây ra chuyện, tự mình giải quyết đi!
Chủ nhân vẫn giọng điệu lạnh lùng đó…. Nhìn thoáng qua Hạ Vũ, hắn phất tay áo, khẽ khàng:
– Đi!
Hai người đối diện nhau trong không trung, giữa ánh trăng sáng rực. Cả hai khuôn mặt giống hệt đối diện nhau:
– Muốn biết gì?
– Chúng ta là gì?
– Nếu không phải là vì một cô gái, có lẽ ngươi sẽ không bao giờ hỏi đúng không?
– Vâng…
Gương mặt không cảm xúc của chủ nhân lần đầu thoáng hiện vẻ mơ hồ, giọng cũng nhẹ nhàng hơn:
– Không biết… Từ khi ta nhận thức được thế giới này… ta cũng không biết, mình là gì nữa.
– Chủ nhân…!
– Khi Khiết Trinh mang thai, ta cũng như bao kẻ làm cha khác. Ta không biết phải làm gì… Ta cũng không biết hài tử của mình sinh ra sẽ thế nào… Những cử động của nó, ta nghe được, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-2/3203561/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.