Trong giây phút đó, gương mặt hồng hào đáng yêu của nàng dán trên mặthắn, dùng phương thức đơn thuần nhất, biểu đạt yêu mến của bản thân.
Người đàn ông trước mặt này đem đến cho nàng chỗ dựa vững chắc vào lúcnàng vô cùng chật vật, cảm giác này nàng không thể nói nên lời.
Tựa như trong buổi tiệc, hắn lạnh lùng mà che chở nàng, nàng không nhận ra đó là loại cảm tình gì, nói chung nàng rất biết ơn.
Có thể cho nàng tất cả mọi thứ, nàng đã rất cảm kích.
Ánh mắt trong veo giương lên, bên trong có ánh sáng mỹ lệ di chuyển, nàng nhẹ giọng nói: “Cảm ơn anh.”
Cảm ơn anh đã chịu giúp tôi.
Từ đầu đến cuối, cho phép tôi tùyý chống đối cùng cố gắng, dạy cho tôi làm thế nào để mạnh mẽ.
Ánh mắt Tần Dịch Dương đảo qua khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng,nhìn ra vẻ chân thành cảm ơn cùng với hơi chút xấu hổ của nàng, lúc nàyvòng tay nàng vẫn ôm lấy thắt lưng hắn, ánh mắt hắn như nhìn xuyên thấutrong màn đêm tập trung lại một chỗ, ánh mắt nguy hiểm như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.
Lâm Hi Hi cũng phát hiện ra mình có chút to gan, ngừng thở, bình phục sự lúng túng trong lòng.
“Thời gian không còn sớm, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút.” Nàng nhẹnhàng nói một câu, buông thắt lưng hắn, trực tiếp mở rộng cửa đi vào,thân thể mềm mại tiến vào trong phòng, vội vàng đóng cửa phòng, nàng cảm thấy mặt mình đã nóng không chịu nổi!
Đột nhiên, bị một cỗ lực ngăn cản, động tác đóng cửa của nàng dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527792/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.