Hai năm trước, trong một lần âm kém dương sai cô nhầm bước vào một căn phòng. Cái khoảng khắc đó như in vào trí nhớ của cô, có dùng loại tẩy rửa nào cũng không thể sạch. Ngay lúc đó cô muốn thoát đi nhưng đã muộn, cô bị một bàn tay to lớn che miệng, không thể phát ra tiếng kêu, thậm chí không thể thở. Cô cảm giác được đối phương là một người đàn ông cường tráng. Người đó cũng đang đánh giá cô, áp sát vào đường cong lả lướt trên cơ thể cô. Trong không khí giằng co này, cô cảm thấy sự ẩm ướt từ khóe môi hắn hôn lên khuôn mặt. Cô nghe âm thanh trầm trầm mang tiếng thở dài: “Nhỏ như vậy...”
Lâm Hi Hi hoàn toàn bị chiếm đoạt, vượt qua một đêm thống khổ nhục nhã… Hai năm sau gặp lại, cô nhẹ nhàng gọi hắn “Tiên sinh”, lễ phép mà dè dặt. Cứ ngỡ hắn đã quên mất cô rồi, và cô cũng không cần hắn phải nhớ, nhưng hắn lại nhớ, nhớ rất rõ cô là ai. Vì hắn mà cô nhìn thấy được bộ mặt thật của người yêu, một kẻ phản bội, đê hèn đang thỏa mãn trên thân thể thư ký anh ta. Không những phản bội, anh ta còn dùng mọi cách khác để kéo cô trở về bên cạnh, ngược đãi, lăng mạ. Hết lần này đến lần khác, cô không muốn, nhưng vẫn phải phục tùng dưới chân hắn, cầu xin sự trợ giúp.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.