Đôi mắt Lâm Hi Hi trong sáng, nhẹ nhàng nói: “… Cảm ơn ngài.”
Nàng muốn cảm ơn hắn.
Một người đàn ông lạnh lùng như vậy, luôn tạo cho nàng cảm giác khó hiểu, nàng hình như không có cách nào khiến cho hơi thở trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn có một chút ấm áp được, mà hắn kỳ thực, cho tới bây giờ cũng không có lý do hay giao tình gì phải giúp nàng.
Tần Dịch Dương chậm rãi đi đến, cúi người xuống.
Hô hấp của Lâm Hi Hi trở lên khó khăn, nàng không biết hắn muốn gì, nhưng khi khuôn mặt tuấn lãng của hắn sát lại càng gần, nàng hồi hộp nắm chặt drap giường, ánh mắt trong veo nhìn mắt hắn, cảm giác một đôi cánh tay mạnh mẽ ôm lấy nàng. Hắn dùng lực vừa phải, không làm đau nhức vết thương buộc chặt sau lưng, đã đem toàn bộ thân thể mềm mại kéo vào trong ngực.
Lâm Hi Hi ngửi thấy mùi bạc hà và thuốc lá nhàn nhạt, trái tim nàng đập mạnh, có chút cảm giác yêu thương.
“Không cần tỏ ra mạnh mẽ ở trước mặt tôi, cũng không cần phải cảm ơn tôi, ” Tần Dịch Dương cúi đầu, hơi thở ấm áp lại truyền đến, ngón tay thon dài của hắn từ gáy nàng chuyển về phía trước quấn lấy những sợi tóc của nàng, “Tôi không có lòng tốt chỉ đơn thuần là giúp đỡ như vậy đâu, Lâm Hi Hi, cô hãy nhớ kỹ điều này.”
Giọng hắn vẫn lạnh lùng như trước, Lâm Hi Hi nghe thấy thế thì hơi run người, nhất là lúc hắn gọi rõ tên nàng, ngực đập như sắp vỡ tung. Nàng cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/181375/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.