Tỉnh lại đúng là một quá trình gian nan.
Cả người mồ hôi toát ra ẩm ướt tới tận sáng sớm, mùi hương nhàn nhạtthơm ngát bao phủ toàn bộ căn phòng, Lâm Hi Hi mở mắt ra, bị ánh sángchiếu chói mắt, nhắm mắt, nàng nhắm mắt lại từ từ một lần nữa mở mắt ra.
Lọt vào tầm mắt là những nếp nhăn trên ga trải giường, cánh tay nhỏ bévà yếu ớt của nàng bại lộ trong không khí, mặt trên có dấu hồng nhànnhạt.
Trong lòng nàng có chút kinh hãi, cảm giác được toàn thân chỉ có duynhất cái chăn mỏng manh bao trùm ở trên người, Lâm Hi Hi khẽ cựa người,một trận đau nhức kịch liệt trên người truyền đến.
“...” Nàng cắn môi, cánh môi đỏ bừng cũng có chút đau.
Ý thức từ từ thanh tỉnh, toàn bộ sự việc tối hôm qua cũng bắt đầu ùa về, nàng chỉ là cảm kích nhất thời mà hôn hắn, không nghĩ tới tiếp theo hắn đi vào, sau đó... Một đêm dây dưa, nàng không thể chịu nổi loại kịch liệt đó mà hôn mê bắt tỉnh....
Trời ạ!
Lâm Hi Hi lấy tay xoa nhẹ mặt mình, lành lạnh, bỗng nhiên dấy lên một cỗ cảm giác ảo não, nàng cư nhiên... Ngất đi thôi sao?
Bên cạnh đều trống không, ánh mắt nàng ý thức tìm kiếm, không nghĩ tới chạm phải ánh mắt hắn.
Người đàn ông trước mặt dáng người cao lớn thon dài, Âu phục mặc trênngười toát ra khí chất uy nghiêm, ánh mắt thâm thúy của hắn lộ ra khíthế bức người.
Buông tay đặt tài liệu lên trên mặt bàn dài, nhìn cô gái nhỏ đang còn chút mê man ở trên giường.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thuc-dang-so/1527793/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.