Ánh trăng cùng ánh nến trong phòng giúp cô gái Chu Y Liên thức dậy lờ mờ mở mắt ra tưởng mình đang mơ đến khi nghe giọng nói của tiểu cô nương nằm kế bên lên tiếng cô nhận ra mình không phải ở trong phòng của mình. Biết được mình đã xuyên không trở về thời cổ đại cô phải cố gắng sống trong thời đại này hay sẽ tìm cách trở về tương lai.
Cô thích nghi với cuộc sống hiện tại và sớm học thuộc tên mọi người trong gia phủ. Một lần đi xem hội đụng trúng tên oan gia họ Định kia khiến cuộc vui không trọn vẹn. Niềm vui chưa được trọn vẹn cô nhân được thông báo của cha mẹ về việc sẽ kết hôn. Cô vô cùng buồn bã muốn bỏ trốn nhưng chẳng biết đi đâu đành phải chấp nhận hôn sự này.
Ngày thành thân đã đến trong lúc thành lễ mọi người không ai nghe được tiếng khóc của cô ngoài chị của Y Liên. Lễ xong cô được đưa vào tân phòng nhưng vì quá buồn cô trốn vào gốc đá nhỏ ngồi khóc được chị an ủi và nói cho cô những điều tốt đẹp của người chồng của mình khiến cô phần nào vơi đi nỗi buồn chấp nhận vào phòng đợi tướng công. Là cô? Khi vén tấm khan hiện rõ khuôn mặt của cô vợ xinh đẹp anh không khỏi ngạc nhiên vì đây là oan gia gặp nhau trong buổi lễ kia. Chẳng lẽ ghét của nào trời trao của đó. Liệu đôi vợ chồng này sẽ hòa thuận sống bên nhau hay sẽ sớm lên quan để từ hôn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.