Edit: Hắc Phượng Hoàng
Nghênh đón cô vào cổng, còn chưa ngồi xuống đã trình diễn một hồi Lâm Đại Ngọc vào Giả phủ. Cô phu nhân lúc mới xuất giá mấy năm đầu ở kinh thành, về sau cha chồng phù linh hồi hương, mười mấy năm sau không hề thấy trở lại. Mấy năm nay tin tức không nhanh nhạy, thư được đưa đi có mấy phong, bởi vậy lão thái thái lúc này đây là thật sự đau lòng. La Y thầm than: thảo nào lúc trước nãi nãi lấy khoảng cách nhà mẹ đẻ làm tiêu chuẩn phán đoán hạnh phúc. Nghĩ cũng đúng, gả đi ra ngoài cả đời không được gặp mặt, chẳng khác nào như người đã chết. Đối với thân nhân mà nói, tuyệt đối là đả kích khó nói lên lời. Không khỏi nhìn Cẩm Tú, haiz, haiz, gả khỏi nhà có xa hay không đều không sao cả, hi vọng đừng quá xa Cẩm Tú. Nếu không chỉ có mình lẻ loi, vậy thì buồn chết mất.
Thật vất vả mới khóc xong lại bắt đầu một phen hỗn loạn chào hỏi. Cô cô cậu cậu, biểu ca, biểu muội, biểu tẩu, nhận thức hoa cả mắt. La Y nhân dịp đó quan sát cả nhà cô phu nhân. Cô phu nhân mặc bộ áo váy màu xanh đen (một loại gần với màu xanh đen đậm),tóc quấn thành một cái búi tóc, không cài cái gì cả. Ăn mặc đúng tiêu chuẩn của quả phụ. Con trai cô phu nhân tên là Hoa Chương, năm nay 15 tuổi, tuổi mụ là 16. Thoạt nhìn có chút không khỏe mạnh, đương nhiên vừa trải qua tang lễ lại chạy đường xa, sẽ không có mấy người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-xuat-thu-xuat/2306368/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.