Edit: Hắc Phượng Hoàng
Mọi người nghe thế vội chạy tới phòng chính. Mới tới cửa đã nghe thấy bên trong khóc gào: “Đứa con số khổ của ta, đều tại cha con, lại gả con cho người sa cơ thất thế kia! Nói cái gì mà văn thái tốt có tiền đồ, thi mười mấy năm cũng chỉ là tên tú tài thôi! Hôm nay còn uống rượu tới chết rồi! Bây giờ cô nhi quả phụ thì sống thế nào đây! Oan gia! Cũng tại ông làm hại nữ nhi! Nếu Ngọc nhi của ta có cái gì không hay xảy ra, ta cũng chết mất thôi!” Xem ra là bà đã tỉnh lại.
Thiệu Hi ngừng chân, toàn bộ đi theo phía sau cũng dừng lại. Nghe bên trong có vẻ như vợ chồng già cãi nhau, vẫn nên lảng tránh mới tốt. Tức thì mang theo đệ muội nàng dâu lặng lẽ lui về sau, một mực lui ra ngoài viện đứng một hồi lâu, đợi tất cả mọi người các phòng đến đây đầy đủ hết, có tiểu nha đầu lặng lẽ bẩm báo bên trong đã bình thường. Đến tận đây mới nối đuôi nhau mà vào.
Trên mặt lão thái thái còn mang nước mắt nhưng cảm xúc đã bình tĩnh rất nhiều. La Y ở gian phòng này cũng đã trải qua không ít thị phi phải trái, làm thứ nữ không có chỗ dựa vẫn nên thành thật là trên hết. Bởi vậy lặng lẽ đứng ở phía sau Vu thị, khi các cô nương được ngồi thì nàng cũng ngồi xuống cúi đầu làm người chết giả.
Lão thái thái nhìn thấy Đại lão gia vừa khóc vừa nói: “Các ngươi tới thật đúng lúc, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-xuat-thu-xuat/2306369/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.