Edit: Hắc Phượng Hoàng
La Y biểu hiện quẫn quẫn tiễn bước khách có mang theo cờ nhảy đi. Ngày hôm sau bỏ chạy đến nội thư phòng Thiệu Hi tìm Thiệu Y: “Quân cờ nhảy kia có quý hay không?”
”Không đắt đâu, một đồng tiền một cái.” Thiệu Y trả lời
La Y trợn mắt há hốc mồm: “Một đồng tiền? Có rẻ quá không?” Nói dóc hả!?
”Vốn là thứ không khó làm mà, ta tìm lò nung của dân chúng bình thường làm, người ta thấy ta là quan gia tử đệ, thiếu chút nữa cho không ta đấy. Ta khuyên can mãi mới một đồng tiền một cái cho bọn họ.”
Ách, được rồi, là đặc quyền giai tầng của bọn họ: “Vậy có thể giúp muội lại mua một ít về hay không, ngày hôm qua bị cướp sạch rồi. Bọn họ đều cảm thấy thú vị.”
Thiệu Y ngạc nhiên nói: “Cái này có gì mà thú vị chứ? Nếu muội thích, đi đường bán gốm sứ đĩa bát, một xâu tiền có thể kéo được một xe về. Chỉ là mấy hạt châu thôi cũng đáng giá cướp sao?”
La Y im lặng... Ngài không biết, ý nghĩa không ở hạt châu, ở chỗ các nàng cường đại nghĩ suy ra. Bởi vậy mỗi người vui vẻ cầm vài hạt châu về nhà tiếp tục nghĩ, kết quả nàng không còn quân cờ nào cả.
”A, nếu muội thích, ta sai người tới hầm nung làm, tiêu ít tiền bảo họ nung ra mấy bộ. Lại dùng chút đầu thừa đuôi thẹo làm bàn cờ tốt. Lần trước chiếc gỗ sam kia của muội cho nước sơn lên vẫn khó nhìn.”
La Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-xuat-thu-xuat/2306363/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.