Dân quốc, ngày 8 tháng 11 năm thứ mười hai, là sinh nhật Cố Khinh Chu, hôm nay cô mười sáu tuổi. Cô ngồi xe lửa từ tiểu huyện thành xuất phát đi Nhạc Thành. Nhạc Thành là tỉnh lị, phụ thân cô làm quan ở Nhạc Thành, đảm nhiệm chức thứ trưởng hải quan tổng thự nha môn. Năm cô hai tuổi, mẫu thân qua đời, phụ thân cưới người khác, cô ở trong nhà trở thành kẻ dư thừa.
Người hầu trung thành và tận tâm với mẫu thân đem Cố Khinh Chu về ở nông thôn, ngót nghét cũng đã mười bốn năm. Mười bốn năm, phụ thân cô chưa bao giờ hỏi đến cô, hiện tại lại muốn đón cô đến Nhạc Thành vào mùa đông khắc nghiệt, chỉ có một nguyên nhân. Tư gia muốn cô từ hôn! Đốc quân họ Tư tại Nhạc Thành, quyền thế hiển hách.
“Là thế này, Khinh Chu tiểu thư, lúc trước bà lớn cùng Tư Đốc Quân phu nhân là bạn thân, bà đã định thông gia với nhị thiếu soái đốc quân phủ từ lúc cô còn bé.” Quản gia Vương Chấn Hoa tới đón Cố Khinh Chu, đem ngọn nguồn việc này nói cho cô biết. Vương quản gia một chút cũng không sợ Cố Khinh Chu không tiếp thu được, nói thẳng không cố kỵ. “....... Thiếu soái năm nay hai mươi tuổi, muốn thành gia lập nghiệp. Cô ở nông thôn nhiều năm, đừng nói lão gia, tự cô cũng ngượng khi gả đến đốc quân phủ hiển hách, có phải không?” Vương quản gia lại nói.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.