Nam nhân mang theo Cố Khinh Chu đi ăn cơm. 
Tại một tiệm ăn Nhạc Thành, trong một gian phòng yên lặng thanh nhã, hắn gọi mấy món ăn nổi tiếng Nhạc Thành, một vò rượu Hoa Điêu. 
Nhũ mẫu Lý mụ mụ của Cố Khinh Chu là người địa phương Nhạc Thành, đồ ăn Nhạc Thành cô ăn còn nhiều hơn thực đơn trong tiệm ăn này. 
Ăn vài miếng, Cố Khinh Chu mất hứng, ăn không vô nữa. 
"Uống rượu không?". Nam nhân không thể nào dùng bữa, chỉ uống rượu, thấy Cố Khinh Chu cũng không ăn, bưng rượu lên hỏi cô. 
Cố Khinh Chu lắc đầu: "Ta không biết uống rượu, ta phải đi về...." 
Nam nhân cười khẽ, tựa như nghe một câu đùa. 
Hắn dùng sức kéo cô qua, lại đặt cô ngồi trên đùi hắn, thân thể cô mềm mại, da trắng như tuyết, đôi mắt sáng, tuổi lại nhỏ, giống con tiểu bạch thỏ. 
Thanh âm hắn khó được ôn nhu, mùi rượu tràn ra: "Có biết ta tìm cô ba ngày ở nhà ga rồi không?" 
Chỉ vì khẩu Browning kia.... 
Cố Khinh Chu càng muốn khẩu Browning kia hơn, tận lực giả ngu, mím môi không đáp. 
"Tên gì?" Hắn lại hỏi. 
Cố Khinh Chu nói: "Lý Quyên." 
"Thật là Lý Quyên?" 
"Ừm!" 
"Ừm, Quyên nhi, tên hay lắm!". Nam nhân tiếp nhận, nhẹ giọng cười, ngón tay thô đè môi của cô, muốn hôn cô. 
Tay của hắn trường kỳ cầm súng, đã có nhiều vết chai, đặt ở trên cánh môi non mềm của cô, tê tê dại dại, Cố Khinh Chu muốn tránh. 
"Vì sao lại ôm ta?". Cố Khinh Chu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/2069687/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.