Tư vị của hôn là gì, Cố Khinh Chu hiện tại đã hiểu.
Hơi thở của Tư Hành Bái nóng ấm hòa quyện với hương thơm của nữ hài tử, mùi nam tính nồng đậm mát lạnh phả vào người Cố Khinh Chu.
Hắn cường hãn cạy môi cô ra, đầu lưỡi ấm áp vờn trong miệng cô, giống như một vị tướng quân oai phong lẫm liệt, từng tấc từng tấc thăm dò lãnh địa của mình.
Chiếc áo vạt nghiêng thời xưa Cố Khinh Chu đã sớm bị mở toang, hắn luồn tay vào, chạm vào làn da mềm mại sáng như ngọc của cô.
Da thịt của cô giống như tơ lụa thượng đẳng nhất, mềm mại thơm thơm.
Cánh tay Tư Hành Bái rộng lớn rắn chắc, bàn tay đầy vết chai mang theo sự thô lệ vuốt ve thân thể, khiến cô tê dại từng hồi, toàn thân Cố Khinh Chu phát run.
Cô giãy dụa đẩy hắn ra, lại dùng sức tránh, sau đó lại lần nữa chạm tay vào kèn xe, tiếng kèn bén nhọn vang lên chói tai, tâm Cố Khinh Chu như bị tiếng kèn từng đợt kia treo lơ lửng.
"Đừng như vậy, đừng như vậy mà...." Người cô mềm nhũn, vô kế khả thi, chỉ yếu mềm cầu xin tha thứ, giống như con mèo con bất lực, giọng nói nỉ non, nước mắt thuận hai gò má trắng nõn trượt xuống.
Tư Hành Bái chạm phải giọt nước mắt của cô, nghe được tiếng khóc nỉ non nghẹn ngào, trong lòng dâng lên cảm xúc thương hại, buông cô ra.
Cố Khinh Chu khóc.
Cô vừa khóc liền không dừng được.
"Vì sao muốn khi dễ ta?".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-soai-vo-ngai-lai-bo-tron/2069708/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.