Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25
Chương sau
âVết thương cá»§a cáºu ấy trá»i sinh rất khó là nh, chảy máu cÅ©ng phải tháºt lâu má»i ngừng. Bá»i vì hiá»u ÄÆ°á»£c như thế, nên cáºu ấy biết nguyên tắc tá»± bảo vá» mình, má»i má»t bưá»c Äi cÅ©ng hết sức cẩn tháºn. Nhưng bây giá» lại tháºt sá»± không bảo vá» ÄÆ°á»£c tim cá»§a cáºu ấy. Cứ như thế, ngay cả lá»p biá»u bì cÅ©ng Äã hoại tá». Nhưng tôi tình nguyá»n chá» cáºu ấy khá»i bá»nh.â ââ Khánh Bá»i Mùa xuân Äầy mưa khiến ngưá»i ta nôn nóng cá»§a nÄm nay Äã vỡ thà nh từng mảnh nhá», mùa hè cÅ©ng lảo Äảo trên ÄÆ°á»ng chạy Äến. Trong phòng Äá»c sách Trung VÄn thư viá»n tầng ba, buá»i chiá»u Lý Trạch Niên gục xuá»ng bà n ngá»§. Cách Äây không lâu, cáºu ấy Äi tiá»m cắt tóc ngắn lại, so vá»i lần Äầu tiên tôi gặp cáºu ấy và o mùa hè nÄm ngoái còn ngắn hÆ¡n. Tôi ngá»i bên cạnh láºt sách, chá» cần nghiêng Äầu sang là có thá» nhìn thấy phần gáy sau cá» cáºu ấy. Mái tóc ngắn từng sợi từng sợi dá»±ng thẳng dưá»i ánh trá»i chiá»u trông giá»ng như những gá»c cây vừa Äáng yêu vừa kỳ lạ. Tôi thÃch nhất là nhìn phần da sau tai cáºu ấy, vì bá» mái tóc Äen che Äi nên Äặc biá»t trắng. Trên thẻ thư viá»n cá»§a tôi bắt Äầu dần dần xuất hiá»n Äá»§ loại sách vá» há»i hoạ Äã mượn, ngưá»i không biết có lẽ sẽ cho rằng tôi rất hứng thú vá»i nghá» thuáºt. Lúc ra và o phòng Äá»c sách, Trạch Niên thá»nh thoảng sẽ bá» giáo viên cản lại vì không có thẻ sinh viên cá»§a trưá»ng chúng tôi, những khi như thế cáºu luôn giá»ng như má»t sinh viên Äáng yêu lanh lợi, vẻ mặt thà nh khẩn lấy cá» nói mình sÆ¡ ý Äá» quên. Cáºu ấy không xuá»ng phòng Äá»c sách á» tầng trá»t ôn bà i nữa, cÅ©ng không ra khá»i thư viá»n và o thá»i gian cá» Äá»nh như lúc trưá»c. Nếu nói còn cái gì không giá»ng nữa, có lẽ chÃnh là cáºu ấy cÅ©ng không nhắc còn Äến Dương Sinh. Ngoà i trừ những viá»c Äó, Trạch Niên không thay Äá»i gì, tôi cÅ©ng không. Chúng tôi chá» ÄÆ¡n giản không nhắc Äến Äá» tà i kia. Mãi Äến má»t ngà y, tôi phát hiá»n chiếc nhẫn cáºu ấy vẫn luôn Äeo Äã không còn nữa. Ngón áp út bên phải hoà n toà n sạch sẽ, chá» có má»t dấu vết hằn lại do Äeo lâu ngà y. Lúc Äó, tôi ngá»i Äá»i diá»n cáºu, vừa Än cÆ¡m vừa tá»± má»m cưá»i. Cứ tưá»ng không có Äá»ng tÄ©nh gì lá»n, nhưng cáºu ấy lại chú ý, há»i tôi là m sao váºy. Tôi không nói gì, chá» là lúc Äó cảm thấy có chút vui vẻ, chá» vì má»t chiếc nhẫn mà như thế, tháºt giá»ng như má»t tên ngá»c. Äá»i vá»i ngưá»i tôi rất thÃch Äang á» bên cạnh, tôi không ngừng cá» gắng Äá» tâm và o biá»u cảm cá»§a cáºu ấy, không ngừng cá» gắng nhá» tá» má» những chuyá»n vụn vặt liên quan tá»i cáºu ấy. Chúng vẫn giữ liên lạc vá»i nhau, tôi có thá» thưá»ng xuyên gặp mặt cáºu ấy, cùng nhau Äi thư viá»n, hoặc nghe cáºu ấy nói vá» nghá» thuáºt, nhìn cáºu ấy vẽ má»i má»t bức tranh. Ká» từ lần cuá»i cáºu ấy gặp lại Dương Sinh, sau Äó bản thân cÅ©ng không á»n, Trạch Niên không còn cáºp nháºt blog nữa. Ãm may mắn trong lòng, tôi từng và i lần má» trang blog kia ra xem, thá» tìm những thứ liên quan Äến mình, nhưng mà má»i lần Äá»u chá» thấy nháºt kà mấy tháng trưá»c. Tôi hiá»u tâm tình hiá»n tại cá»§a cáºu ấy, nên không Äá» cho bản thân mình quá vá»i. So vá»i ép cáºu ấy và o má»t góc, tôi cà ng muá»n thấy cáºu ấy tá»± mình bưá»c Äến. Chạng vạng má»t ngà y hè, sau khi kết thúc tiết há»c cuá»i cùng, tôi Äến quán Än sinh viên mua má»t phần cÆ¡m, rá»i lại Äến ÄÆ°á»ng Thá» Há» không xa mua cho Trạch Niên và i cái bánh rán. Cáºu ấy nhá»t mình trong phòng ký túc vì hôm sau phải giao bà i táºp, báºn Äến cả thá»i gian Än cÆ¡m cÅ©ng không có. Tôi gá»i má»t tin nhắn cho cáºu ấy, xách theo phần cÆ¡m qua tìm cáºu ấy. Trong phòng cáºu còn có má»t ngưá»i bạn khác cÅ©ng Äang tranh thá»§ vẽ tranh. Dụng cụ vẽ, phẩm mà u bà y Äầy sà n, bảng pha mà u và nưá»c lá»n xá»n. Cáºu ấy táºp trung Äến cả khi tôi và o nhà cÅ©ng không biết, mãi Äến khi ngưá»i bạn cùng phòng lên tiếng chà o há»i tôi, cáºu ấy má»i ngẩng Äầu lên nhìn tôi. âÄn cÆ¡m trưá»c Äi.â Äêm hè nóng bức, áo sÆ¡-mi má»ng manh dÃnh sát và o lưng, tôi Äặt cái túi lên cái bà n bừa bá»n cá»§a cáºu ấy, xoay ngưá»i qua phòng tắm rá»a mặt. Äến lúc quay lại, tôi thấy cáºu Äang sá»t ruá»t lục lá»i những thứ trên bà n. âMuá»n tìm gì váºy?â Tôi lau mặt má»t cái, khà Äá»nh thần nhà n(ung dung, nhà n nhã) há»i cáºu ấy. âVà tiá»n,â¦vì tiá»n cá»§a mình Äâu rá»i!â Má»t tuýp mà u nưá»c từ trên bà n rÆ¡i xuá»ng, phát ra tiếng Äá»ng. Cáºu ấy gấp Äến Äầu Äầy má» hôi, tôi Äá»t nhiên cảm thấy tình hình có gì Äó không Äúng, má» miá»ng há»i cáºu ấy: âCáºu tìm và tiá»n là m gì? Sao váºy?â Sau khi tìm ra ÄÆ°á»£c và tiá»n bên dưá»i chá»ng sách lá»n, cáºu ấy cầm Äiá»n thoại nhìn tôi, ââ¦cáºu ấy, cáºu ấy phát bá»nh phải Äến bá»nh viá»nâ¦â Vẻ mặt cá»§a cáºu ấy giá»ng như là muá»n khóc, má» hôi trên trán chảy xuá»ng sóng mÅ©i. Tôi Äứng im tại chá» ngây ngưá»i trong khoảng và i giây. Tôi chá» cần nhìn cáºu ấy như thế, cÅ©ng Äã cảm thấy tim Äau Äến muá»n chết. Mà Äến bây giá», tôi vẫn chưa biết vấn Äá» vá» tim cá»§a Dương Sinh lại nghiêm trá»ng như váºy. Quen cáºu ấy lâu như thế, nhưng từ trưá»c Äến nay cáºu ấy không há» nói tá»i, lần nà o cÅ©ng há»i hợt cho qua. âBiết á» Äâu không? Mình Äi vá»i cáºu!â Ngá»i trên xe taxi Äang lao vùn vụt, Trạch Niên không nói câu nà o, hai mắt vô há»n nhìn vá» phÃa trưá»c. Cáºu ấy nói cho tôi biết, trưá»c Äây Dương Sinh Äã từng lên xe cấp cứu Äi bá»nh viá»n vì tim khó chá»u, mà bây giá», ngưá»i cảm thấy sợ sá»t, phân vân, lúng túng không chá» có cáºu ấy. Tôi vẫn duá»i tay ra nắm tay cáºu ấy, cáºu ấy cÅ©ng không tránh né, nhưng tay rất lạnh. Tôi nắm tháºt chặt, giá»ng như muá»n an á»§i cáºu ấy. Lúc Dương Sinh và o phòng bá»nh, bạn cùng phòng cá»§a cáºu ấy cÅ©ng á» Äó, cÅ©ng Äã thông báo cho cha mẹ cáºu ấy biết trên ÄÆ°á»ng Äến bá»nh viá»n. Äến lúc chúng tôi tá»i, bạn bè cá»§a Dương Sinh và cha mẹ cáºu ấy Äã có mặt á» Äây. Biết tình hình Äã á»n, tôi và Trạch Niên Äá»u thá» phà o má»t cái. Mẹ Dương Sinh Äang á» trong chÄm sóc cáºu ấy, bác trai Äứng á» hà nh lang biết tôi, tôi gá»i ông ấy, ông ấy liá»n gáºt Äầu vá»i tôi má»t cái. Vẻ mặt Trạch Niên không còn nhÃu chặt lại nữa, tôi và cáºu ấy Äi và o, còn những ngưá»i khác Äứng chung má»t chá». Dương Sinh nằm trên giưá»ng, thoạt nhìn không khác mấy ngưá»i khoẻ mạnh, chá» có chút yếu á»t mà thôi. Thấy chúng tôi, cáºu ấy thoáng ná» nụ cưá»i, chá» nói: âSao các cáºu cÅ©ng chạy tá»i rá»i.â âCáºu sao rá»i? Khoẻ chưa?â Cáºu ấy vẫn giá»ng như bình thưá»ng, dáng vẻ chả sao cả nhÃu mà y nói tháºt ra chá» là phát bá»nh má»t chút mà thôi, bạn cùng phòng bá» doạ nên vá»i và ng kêu cấp cứu, nhất quyết kéo cáºu ấy Äến bá»nh viá»n. Thấy cáºu ấy vẫn nói Äùa như không có chuyá»n gì, tôi cÅ©ng có chút yên lòng. Mà Trạch Niên từ Äầu Äến cuá»i vẫn không nói gì, tá»i nay Dương Sinh phải á» lại bá»nh viá»n, nên thừa dá»p cha mẹ Dương Sinh Äi là m thá»§ tục, nói má»t câu: âCáºu hãy nghá» ngÆ¡i tá»t.â Ngưá»i trên giưá»ng bình tÄ©nh nhìn cáºu ấy má»t há»i, rất nhanh liá»n thu ánh mắt lại, khách sáo nói má»t tiếng cảm Æ¡n tháºt cẩn tháºn. Không biết là do tức giáºn, không cam lòng hay oán giáºn, tôi thấy cả tai Lý Trạch Niên Äá» á»ng, ngay cả phần da sau tai kia cÅ©ng thế. Hai bà n tay buông thõng nhất thá»i nắm lại tháºt chặt, sau Äó lại buông lá»ng ra. Tôi không nghÄ© rằng bá»n há» sẽ lại rÆ¡i và o vòng xoáy phân phân hợp hợp, nhưng cÅ©ng không dám tá»± cao tá»± Äại cho rằng mình cách cái thế giá»i kia chá» má»t bưá»c. Chá» cần dấu vết trên tay Trạch Niên vẫn chưa biến mất, nó vẫn còn nhắc nhá» tôi: Vết thương cá»§a cáºu ấy rất khó là nh, dù là chảy máu cÅ©ng phái rất lâu má»i có thá» ngừng. Nếu như tháºt sá»± không thá» bảo vá» con tim cá»§a cáºu ấy, váºy tôi Äá»ng ý chá» cáºu ấy khá»i bá»nh. Lúc trưá»c là thế, bây giá» cÅ©ng váºy.
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25
Chương sau