*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Rõ ràng cậu ấy không hề mạnh mẽ đến vô kiên bất tồi(1),nhưng trước mặt người kia, cậu lại trở nên vô cùng kiên cường. Dù có sợ cũng không nói ra, bởi vì cậu ấy cũng muốn bảo vệ người kia.” —— Khánh Bồi.
Mùa đông này có chút đặc biệt. Vấn đề trái đất ấm dần lên vẫn chưa dứt, thế mà ở nơi chưa bao giờ có tuyết như miền Nam lại được một trận mưa tuyết trăm năm hiếm thấy quét qua.
Vào những ngày đầu năm, bất cứ khi nào tỉnh dậy tôi đều không muốn ló tay ra khỏi chăn vì quá lạnh. Cuộn thành con tôm nằm ình trên giường, vươn tay ra gối đầu lấy điện thoại —— 10:22 sáng, 9 tin nhắn mới chưa đọc.
Mỗi dịp lễ tết đều có rất nhiều tin nhắn hỏi thăm đến nhức đầu, không cần ấn vào xem, chỉ cần liếc sơ chủ đề tin nhắn là cũng đủ biết nội dung bên trong. Vì thế, nhận được cái nào là tôi xoá sạch cái đấy.
Vì thấy tin nhắn ảnh của Giang Trọng Ngạn, nên tôi mới có chút kiên nhẫn ấn xem nội dung.
‘Hây, năm mới vui vẻ! Tớ đang ở khẩn Đinh(2)! Phía sau tớ là ngọn hải đăng ở mũi Nga Loan(3),mũi cực Nam của Đài Loan.’
Trong bức ảnh là cảnh bãi biển, có thể thấy rõ ngọn hải đăng cao cao, Giang Trọng Ngạn dang rộng hai tay đón gió, bộ dáng rất vui vẻ.
Ở Khẩn Đinh, không có tuyết, quanh năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-gioi-nho-can-sac-ivy/2433376/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.