Huyễn cảnh phù sinh một kiếp tình
Dây tơ oan nghiệt trói sinh linh
Lẩn quơ lẩn quẩn hồn luyến ái
Luân hồi bể khổ hỡi trùng sinh
Nữ thần y ngồi trên chiếc giường bằng mây, có đến mấy canh giờ, trong lều lặng ngắt không một tiếng động. Mãi sau, Tần Thiên Nhân mới bước vào, đưa tay nhè nhẹ cởi bỏ mũ của nàng đặt trên giường.
Chàng gọi khẽ:
-Tây Hồ.
Nàng cũng gọi tên chàng, thốt được hai âm thì ngồi yên, mặt đỏ lên, tay chân như bị thừa ra. Nghĩ sắp trở thành người của chàng rồi, có đến nửa khắc nàng còn chưa dám ngẩn đầu lên nhìn chàng.
Tần Thiên Nhân bưng má nữ thần y lên, thấy say đắm trong lòng, nàng không sử dụng phấn son, vẻ đẹp của nàng hoàn toàn tự nhiên.
-Tây Hồ à - Tần Thiên Nhân dịu giọng nói - Huynh không có quà lễ rước dâu, muội có buồn không?
-Chúng ta có thể gặp mặt và ở bên nhau đã là món quà lãng mạn nhất rồi.
-Huynh hứa cả đời này sẽ thương yêu muội.
Nữ thần y nghe lời này, trong lòng dâng trào hạnh phúc, tuy nàng đã nghe chán tai mấy lời tán tỉnh, thậm chí thô tục hơn rất nhiều của các đại gia khác, nhưng nghe từ chàng, cảm giác rất lạ, như một ngọn lửa ấm áp chạy qua trái tim nàng, cơ thể nàng.
Tần Thiên Nhân ôm nàng vào lòng, khi này đã là nửa đêm, chẳng còn bao lâu nữa trời sáng rồi, chợt chàng lại nghĩ tới quân đội triều đình sẽ đánh vào đây, nếu có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136622/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.