Thiên mã oai hùng thiên mã ơi!
Máu đào ướt đẫm chiến bào rơi!
Ta - ngươi tuẫn tiết vì thiên hạ
Danh truyền sử sách rạng ngàn đời
Nửa canh giờ sau, đội trưởng đội một, năm, sáu và bảy cho người phi ngựa đến báo cáo rằng cục diện đã được bố trí xong xuôi.
Tần Thiên Nhân đứng ở ngoài cổng trại, nghe xong nói:
-Hay lắm! Thật là làm phiền các vị.
Tần Thiên Nhân khi này mặc áo giáp sắt, quay sang bảo một thân binh:
- Nổi trống thăng trướng!
Rồi phóng lên yên ngựa ngồi uy nghi trên lưng ngựa trắng, tay nắm lệnh tiễn màu đen.
Tiếng trống vang vang, Hồ Quảng Đông, Nhất Đình Phong, Trần Tử Sang, cùng hai tộc trưởng đều vận áo giáp kéo đến. Tần Thiên Nhân ngồi trên ngựa ở giữa, những người chỉ huy bang hội cũng ngồi trên ngựa ở hai bên. Lúc này ánh bình minh còn chưa lên, nhưng tuyết đã tạnh, dưới đất tuyết phủ dày hai tấc.
Nữ thần y ở lại doanh trại với Lâm Tố Đình và vài trăm binh sĩ dự phòng, những binh sĩ này chuyên làm những chuyện canh gác và vận tải, rất ít khi ra trận. Trong lòng Tần Thiên Nhân lo lắng không nguôi được, nhưng đại cuộc là chính, chàng không còn cách gì khác hơn.
Tần Thiên Nhân nhớ lại hôm chàng vờ đóng kịch đuổi nữ thần y đi, khi trở về nàng nói:
- Sao muội có thể nhẫn tâm bỏ huynh lại một mình?
Khi đó chàng đáp:
- Huynh chỉ muốn muội được bình an, ở đây chỉ có chết chứ không sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136625/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.