Trương Quốc Khải đang dẫn quân đi tuần, bỗng người đội trưởng đội ba mang mâm bánh trái tới mời. Trương Quốc Khải bảo toán lính của chàng dừng chân nghỉ một lúc, lấy bánh trái chia cho họ. Trương Quốc Khải cũng cầm cái bánh phu thê đưa lên miệng, chưa cắn miếng nào, bỗng vung tay lên, ném cái bánh vào trong chuồng ngựa gần đấy.
Cái bánh vừa ném ra, Trương Quốc Khải cũng tung người vọt theo, chẳng thấy ai trong chuồng ngựa cả. Chàng bèn nhảy lên nóc lều nhìn quanh tứ phía, vẫn không phát hiện người nào, chợt thấy một bóng người thấp thoáng ở hướng núi Ngọc Phong.
Người đội trưởng đội ba chạy lại hỏi:
-Thưa tam gia, có cần báo với tổng đà chủ để ngài cho người đến đó lục soát hay không?
Trương Quốc Khải thấy bóng người nhảy lên cành cây khi nãy, nhìn thân thủ cũng biết hắn không cao minh gì lắm, mỉm cười nói:
- Hôm nay là ngày vui, đừng để bọn chuột nhắt làm hỏng mất hứng thú mọi người. Đội trưởng đội ba, huynh tiếp tục dẫn đám anh em của ta đi tuần, để một mình ta đến đó xem thử.
Dứt lời chàng quay ra hướng Ngọc Phong nói lớn:
-Chúng bây muốn tiến đánh thì cứ xua quân! Lén lút lấp ló, người không giống người ma không giống ma!
Trương Quốc Khải lại dặn người đội trưởng tăng cường thêm thủ hạ tuần tra bốn phía. Đội trưởng đội ba tuân lệnh chia quân đi ngay.
Trương Quốc Khải rượt theo chiếc bóng tới chân núi Ngọc Phong, thấy cái bóng ẩn vào một hang động nên cũng vào theo.
Bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thanh-trieu-ngoai-su/3136620/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.