🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gần cuối năm, ba mẹ tôi gọi điện hối tôi về nhà đón bà nội. Ông tôi mất sớm, tính bà lại cố chấp, chỉ có cuối năm mới tới thăm gia đình tôi. Tôi bảo Giác đi cùng, Giác gật đầu: “Anh nấu cơm đợi em về.”

Chẹp, nói như vậy giống y chang cô dâu trẻ, nói tới nói lui có mỗi một chuyện. Tôi nói: “Nội hơi mê tín, anh phải ý tứ một chút. Đi xuống cầu thang đừng có nhảy đại xuống, nội sẽ sợ đó.”

Giác gật đầu. Lúc tôi sắp đi, anh ôm mặt tôi, và hôn vào khóe miệng tôi. Tôi cười khanh khách: “Giác, anh đi kiếm việc làm đi, rồi chúng ta lấy nhau, em đưa anh về ra mắt ba mẹ em.” Tuy Giác không cần chi tiêu gì cả nhưng lỡ như ba mẹ tôi mà biết anh thất nghiệp thì không xong đâu.

Là người hay là yêu thì có sao đâu. Anh ở bên cạnh tôi, chăm sóc tôi, Giác nói nếu tôi muốn thì anh có thể biến khuôn mặt mình già đi. Có điều khi tôi chết đi, không biết Giác sẽ đi đâu về đâu.

Tôi có thể ích kỷ lờ đi chuyện đó.

Giác im lặng hồi lâu, “Anh không giỏi giao tế đâu.”

Tôi cười: “Không sao, chúng ta còn nhiều thời gian mà, cứ từ từ.”

Bà tôi sống trong một thôn nhỏ ở ngoại thành, đi xe hai tiếng là tới. Lúc tôi thấy bà, bà đang quỳ trước tượng Quan Âm trong nhà, miệng rầm rì lẩm nhẩm. Lạy Quan Âm Bồ tát xong, vừa nhìn thấy tôi, mặt bà lập tức biến sắc.

“Tạo nghiệt! Coi con đem thứ gì tới kìa?!”

Bà vừa la lớn vừa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ngoc/87945/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thần Ngọc
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.