Giác đã ở lại nhà tôi.
Giác dễ nuôi lắm. Không cần ăn, không cần ngủ, lúc tôi đi làm thì anh ta ở nhà đợi, dặn tôi nhớ đeo vòng ngọc trên tay. Khi tôi về thì nhà cửa đã được dọn dẹp sạch sẽ rồi, cũng đỡ khổ ghê, tôi đang nghĩ bụng không biết khi nào thì nên dạy anh ta nấu ăn đây.
Tôi không nói điều ước của mình ra, thế là anh ta cứ thế ở bên cạnh tôi mà đợi.
Lâu ngày, tôi đắn đo suy nghĩ, chắc là phải tỏ tình thôi, ai bảo anh ta đẹp trai thế.
Hôm đầu tiên, Tô Tiểu Vũ sáng sớm tỉnh dậy nắm cổ tôi mà lắc: “Nói mau! Lão anh họ xa của cậu đâu mất rồi? Cái ông anh họ đẹp trai đó.”
Tôi trưng vẻ mặt vô tội ra: “Tiểu Vũ, cậu uống say rồi nhớ lộn thì có, làm gì có anh họ xa nào?”
Tô Tiểu Vũ nổi máu: “Xạo, rõ ràng hôm qua tớ nhìn thấy một tên đàn ông trong phòng cậu, tớ không cho cậu độc chiếm đâu!” – Cô ấy hùng hổ xới tung cả ngôi nhà cả ngày trời, ngay cả nhà vệ sinh, bồn cầu, gầm giường cũng không tha. Cuối cùng khi phát hiện thật sự ngay cả cọng tóc của đàn ông cũng không có mới ôm đầu kêu thống thiết: “Ối giời đất ơi! Chàng của em, ra đây đi, đừng ngượng mà!”
Đợi cô ấy tiu nghỉu đi làm ca sáng cuối tuần, tôi ra sân thượng nói với mái nhà: “Ra đi.”
Người đàn ông nhẹ nhàng tiếp đất, tóc mây bồng bềnh, phong thái thanh thoát. Tôi khen thầm, đúng là không hổ danh là khinh công Trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ngoc/87944/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.