Cảm giác khi thương một người, có phải là nhận ra chính mình hay nhớ nhung người ấy hay không? Cảm giác này, tại sao lại chân thực đến thế, càng ngày càng kéo người ta hãm sâu vào, giống như rơi vào bùn lầy không lối thoát. Tình yêu chính là như thế, là yêu, là thương, không có cách nào buông bỏ được. Nhớ nhung một cách điên cuồng, yêu thương một cách điên cuồng, cố gắng thoát ra cũng là điều không thể.
Tại sao tình yêu lại có sức mạnh đáng sợ như thế? Nhân duyên đến trong cuộc đời của chúng ta theo một cách rất thần kỳ. Những lúc bạn lơ là một chút thôi, duyên phận đã ở ngay trước mặt bạn, coi bạn là đối tượng cần tìm kiếm. Nó sẽ buộc bạn và người ấy chung một sợi dây tơ hồng, dẫu đi đâu cả đời này cũng không thể nào đứt nổi. Tình yêu chính là từng bước, cứ như thế, khắc thật sâu, thật sâu vào con tim.
Yêu có phải hay không là rất điên cuồng? Sẽ ghen tuông khi đối phương đi bên người khác, sẽ giận dỗi khi người ấy không quan tâm đến bản, bày ra đủ mọi loại mặt biểu cảm chỉ mong người ấy yêu mình nhiều thêm một chút nữa. Nhân duyên trong đời rất là thần kỳ. Cô và anh đến được với nhau, hết thảy cũng là do định mệnh.