Hỉ Liên lấy tờ giấy ra, cẩn thận trình lên.
Nguyên Kinh hơi nâng mắt lên nhìn, “Thư?”
Hỉ Liên cung kính bẩm: “Kẻ đó nói là Hoàng thượng nhìn thấy chắc chắn sẽ thích.”
Nguyên Kinh mím môi không lên tiếng, tiếp tục xem tấu chương hôm qua còn tồn đọng.
Hỉ Liên thấy thế, thức thời khom lưng lui ra.
Nguyên Kinh cầm bút phê tấu chương, đưa mắt nhìn lần nữa, thấy trước bàn không còn nửa bóng người, mới nhìn tờ giấy bỏ qua một chỗ kia.
Được gấp cẩn thận nhưng vẫn hơi nhăn.
Nguyên Kinh cầm lấy, đang định mở thì lại nghe thái giám ở ngoại điện tiến vào tấu, “Khải bẩm Hoàng thượng, Lại bộ Thượng thư cầu kiến.”
Nguyên Kinh bỏ thứ trong tay xuống, “Tuyên.”
Tiểu thái giám khom lưng vâng một tiếng, chầm chậm lui hai bước, mới quay người rảo bước ra.
Đại thần đi vào bào xanh đai ngọc, mắt nhỏ mày rậm, thấy Nguyên Kinh vội quỳ lạy, “Vi thần tham kiến Hoàng thượng.”
Nguyên Kinh hơi phất tay, “Đứng lên đi.”
Lại bộ Thượng thư cung kính tạ ơn, bấy giờ mới thong thả đứng dậy, im lặng đợi thánh mệnh.
Ngữ khí Nguyên Kinh nhạt nhẽo vô vị, “Tân nhiệm Tổng đốc Đông Nam, có ai để chọn không?”
Lại bộ Thượng thư nhíu mày, “Hồi bẩm Hoàng thượng, vi thần đang bàn bạc với Binh bộ Điền đại nhân, nhưng trước mắt… còn chưa có ai thích hợp.”
Mặt Nguyên Kinh lạnh đi, “Các ngươi giỏi kéo dài đấy.”
Lại bộ Thượng thư run lên, “Hoàng thượng tha tội.”
Do dự giây lát, lại giải thích: “Vi thần biết rõ chiến sự Đông Nam lửa sém lông mày, nhưng Bắc Cương man di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316652/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.