Hỉ Liên không dám trì hoãn, nhân khi Nguyên Kinh lâm triều, gấp gáp dẫn người đến Họa Vũ cung.
Ánh nắng long lanh, cung khuyết lưu quang.
Lại nói Tú Tú mới vào phòng Hoài Hoài xem thử, thấy Hoài Hoài còn ngủ, cũng không vội vã sai người nấu bữa sáng, chỉ đem cất số hạt mã tiền đêm qua phơi. Hạt mã tiền tuy có tác dụng thông mạch giảm đau, nhưng cũng là cấm dược trong cung, Thái y viện cực ít sử dụng, số này là Tiểu Lý Tử lục tìm hàng tồn ở chỗ nương nương mang đến, hơi ẩm mốc rồi, song không tiện phơi ban ngày, chỉ có thể nhân đêm khuya vắng vẻ mang ra cho gió thổi khô, lại cất đi chuẩn bị sau này sử dụng.
Tú Tú mặt mày âm trầm, cất hai xâu hạt mã tiền, mới đi làm việc khác.
Cho đến khi mặt trời lên cao ba sào, mới có thời gian tới phòng gọi Hoài Hoài.
Mở cửa, cung nhân đã thêm than xong, tuy bên ngoài trời lạnh đất đông, trong phòng lại ấm áp như mùa xuân.
Tú Tú thong thả đi vào, nhìn thấy người ngủ say trong chăn gấm, ho nhẹ một tiếng, “Dậy đi.”
Người trên giường trở mình, vải trắng trên đầu bung ra, cơ hồ che hết mắt.
Tú Tú chậm rãi khom người, hít sâu một hơi, đang tính mở miệng, lại nghe phía sau có tiếng gõ cửa cốc cốc.
“Tú công công, Vương công công chỗ Hỉ công công tới báo là Hỉ công công sắp đến Họa Vũ cung.” Tiểu thái giám ngoài cửa cao giọng nói.
Tú Tú nhíu mày, đứng dậy suy nghĩ một hồi lâu, rồi quay người ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tham-tinh-bang/1316639/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.