Phi nhạn mặc hoa bạch ngọc biệt danh ngọc kiếp trước, tương truyền lưng ngọc khắc lời chú, phàm là người thông hiểu lời chú, thì có thể quay về quá khứ.
Nhưng nó thật có thể như trong sách ghi lại, có chức năng xuyên về quá khứ sao? Trong lòng Đỗ Nam Nam đầy nghi hoặc tiếp tục đọc xuống. Trừ phi nhạn mặc hoa bạch ngọc ở ngoài, còn có bạch ngọc nhạn trụy, biệt danh ngọc kiếp sau có công hiệu trái ngược với ngọc kiếp trước phàm là người lấy được bạch ngọc nhạn trụy thì có thể xuyên qua thời không, đi đến kiếp sau. cô có thể có cả hai khối Cổ Ngọc này, chẳng phải là có thể tùy ý ngao du thời không sao? Tiếc là bạch ngọc nhạn trụy nay đã thất truyền, chỉ được biết đến bởi các nhà khảo cổ thời Minh, nghe nói miếng ngọc này do Luân thị gia tộc nổi tiếng ở kinh thành đầu thời Minh sở hữu.
Cô dùng Phi nhạn mặc hoa bạch ngọc trở lại thời Minh, sau đó tìm ra miếng ngọc thất truyền Bạch ngọc nhạn trụy, đây chẳng phải vừa có thể tránh thoát khỏi sự truy lùng của cảnh sát, vừa có thể hưởng thụ một chuyến hành trình xuyên không. Khi trở về quá khứ qua tìm hiểu cô biết miếng ngọc kia đang nằm ở tay Luân Tự Đông một công tử háo sắc nàng dùng đủ mỹ nhân kế để tiếp cận yêu cầu hắn giao bảo thạch ra cho cô. Liệu kế hoạch của cô có thành công không?