Sau cơn mưa trời lại sáng, giữa không trung mọc lên ánh cầu vồng diễm lệ chói mắt.
Trong hoa viên Luân gia xuất hiện tới bốn vị khách đặc biệt ——Đỗ Nam Nam, Chiêu Sa Nhạc, Mật Tu Văn, Mật Tu Vũ.
"Thật xin lỗi, Tự Đông buổi chiều có chuyện ra ngoài rồi, cho nên không thể tự mình chiêu đãi các vị." Hạ Dư nghiễm nhiên bày bộ mặt nữ chủ nhân Luân gia, chậm rãi nói. Khi Luân Tự Đông tặng "bạch ngọc nhạn truỵ" cho nàng, sau đó cầu hôn với nàng, trên dưới Luân phủ đã hiển nhiên coi nàng là "Thiếu phu nhân" mà hầu hạ. Ngày cưới gần đến, người gặp chuyện tốt thì tinh thần luôn thoải mái, Hạ Dư cũng không ngoại lệ, gương mặt nàng ửng hồng như cánh hoa kiều diễm, một cặp mắt to mọng hơi nước, cả người toả sáng, cực kỳ mỹ lệ.
"Không có gì, Hạ cô nương." Trong lòng Chiêu Sa Nhạc xúc động thật lâu, đau khổ, cố gắng chôn sâu tình yêu trong lòng mình."Hôm nay tới tìm nàng ngoài việc muốn biết nàng ở đây có tốt hơn bên ngoài hay không, cũng là đến từ biệt nàng." Chiêu Sa Nhạc ấp úng nói ra lời này.
"Từ biệt?" Hạ Dư khiếp sợ."Nhanh như vậy đã phải trở về Ngõa Lạt rồi ư?"
"Ừ, phụ vương ta phái người truyền thư báo lại, muốn ta lập tức trở về Ngõa Lạt." Chiêu Sa Nhạc đã biết đối tượng trong lòng nàng là Luân Tự Đông, cũng không tiện nói thêm cái gì, chỉ có thể thật lòng chúc phúc cho nàng."Hạ cô nương, cám ơn nàng đã để lại cho ta nhiều kỉ niệm đẹp ở trung nguyên, hi vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-hao-sac-xau-xa/254713/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.