🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta mê mang tỉnh dậy, cảm nhận được thân người yếu đến nỗi ngay cả tiếng hít thở cũng nhỏ đến mức tưởng như không có.

Ta vô lực nhìn đỉnh màn che trần thêu phượng chỉ vàng tung cánh bay lượn, cao quý ngàn vàng, khác xa với trần nhà mục nát của Tây uyển.

Bên tai ta như có như không vang lên âm thanh rì rầm trò chuyện, ta khẽ nhíu mày, bởi âm thanh này quả thật giống với công chúa.

Nếu quả thật là như vậy, tại sao ta lại ở chỗ công chúa? Mà không phải Tây uyển?

Nhớ tới Tây uyển, tay ta tự sờ vào bụng mình.

Bụng ta, thật bằng phẳng.

Bằng phẳng đến nỗi, ta tưởng tháng ngày ở Tây uyển, ôm bụng đi dạo, ôm bụng nôn khan, ôm bụng ngâm thơ, đều là ảo ảnh.

Cổ họng ta run bần bật, trí nhớ liền như nước thác chảy xiết, kêu ầm ầm trở về.

Ta run giọng kêu lên: “Hài tử.”

Màn che bên cạnh được vén lên, ta nhìn thấy công chúa một thân phục trang lụa là thanh tao, nhưng dung nhan trắng bệch tái nhợt, nàng nhìn ta, bật thốt mà kêu.

“Tát Nhĩ! Ngươi tỉnh?!”

Ta níu lấy tay áo của nàng, giọng khàn đặc, trừng mắt nói.

“Hài tử của ta đâu? Hài tử của ta, được cứu rồi đúng chứ?”

Sau đó ta nhìn thấy công chúa ánh mắt đỏ ửng, run rẩy cầm lấy tay ta, miệng nhỏ méo xệch, nức nở nói.

“Tát Nhĩ! Đứa bé, không giữ được!”

Tưởng như có vạn đạo thiên lôi đánh xuống tim ta, đánh thành tro tàn.

Ta đau đớn, lòng ngực nóng như lửa thiêu, sau đó cổ họng đau xót, nhịn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tat-nhi/61972/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tát Nhĩ
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.