Vốn tưởng rằng cuối tuần có thể cùng bạn tốt hội tụ, nhưng thực tế lại phải chăm sóc con gái ở bệnh viện. Trên giường bệnh, con gái sắc mặt không tốt, hướng về hắn nói nhỏ: “Ba ba, cha nói mua socola cho con đâu a?”
Quách Táp trong lòng đau xót, nắm bàn tay con gái nhỏ bé: “Thật xin lỗi Kỳ Kỳ, ba ba quên mất, chờ con ra viện ba ba mua cho con thật nhiều socola được không?”
Y tá kiểm tra nhiệt độ liền liếc hắn một cái: “Anh làm cha kiểu gì, đứa trẻ cảm mạo chuyển thành viêm phổi mới đưa đến bệnh viện!”
“Thật xin lỗi… Thật xin lỗi…” Quách Táp cũng không biết đang nói xin lỗi với ai, đầu cũng thấp gần đến mặt đất.
“Tối anh ở lại trông coi, đừng để cho đứa bé đá chăn.” Y tá giọng điệu nhẹ nhàng hơn, giao phó việc xong lại rời khỏi phòng.
“Ba ba, có phải mẹ lại tức giận hay không?” Kỳ Kỳ mở to mắt nhìn Quách Táp.
Buổi sáng, người vợ cùng hắn hung hăng cãi nhau một trận, nói hắn rõ ràng nghe con gái một mực ho khan mấy ngày, nhưng vẫn không sớm đưa đi gặp bác sĩ. Ban ngày không để ý, ban đêm thì ra ngoài. Hắn bị mắng cũng không né tránh, vợ không phải là người nóng tính. Trước khi kết hôn hắn biết cô là người rất hiểu đạo lý. Lần này cô thật sự giận, bỏ lại một câu, “tôi đơn giản đối với anh thật sự thất vọng,” sau đó phất tay áo rời đi.
Hắn sờ đầu nữ nhi, “Mẹ là hơi mệt chút, về nhà ngủ, ba ba sẽ ở lại đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-vo-thanh/88596/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.