Nhà Bách Tử Dương rất lớn, trang trí thanh lịch, Quách Táp ở lối vào lấm lét nhìn trái nhìn phải. “Người nhà của cậu đâu?”
Bách Tử Dương đổi dép đi trong nhà. “Mẹ tôi một lát nữa trở về, vào phòng tôi chơi game trước đi.”
Quách Táp không hỏi về cha của y, ngoan ngoãn theo y vào phòng. Trước kia bạn học Hoa Hoà mua máy tính cũng thường gọi hắn đến chơi. Mà thật ra cũng cho hắn ngồi một bên nhìn, ngay cả con chuột cũng không cho hắn đụng, chỉ biết để cho hắn ghen tị.
Máy tính trước mặt này rõ ràng là loại mới, Bách Tử Dương đem hắn ngồi trước máy tính, điều chỉnh trò chơi, bảo hắn chơi trước. Sau đó liền ngồi qua một bên lật lật tạp chí. Hình ảnh trò chơi tinh xảo lập tức thu hút sự chú ý của Quách Táp.
“Bách Tử Dương, đoạn này đánh không lại.”
“Tôi xem một chút… Như vậy không được sao?”
“…Lại chết.”
“Cái đó… Nơi này đi như thế nào?”
Người bên cạnh kiên nhẫn hướng dẫn, có lúc nóng nảy sẽ vỗ đầu hắn một cái: “Cậu đần chết.” Những lời như vậy từ miệng hắn nói ra, Quách Táp một chút cũng không thấy tức giận. Trong lòng hắn biết, người này không thật nghĩ mình đần.
Mẹ Bách Tử Dương cuối cùng cũng về, biết khách tới bà cố ý làm nhiều thức ăn ngon. Người phụ nữ này được dạy dỗ rất tốt, cử chỉ tinh tế, nói năng nhẹ nhàng ôn nhu. Một mặt bà gắp cho Quách Táp đồ ăn ngon, một mặt lại nói. “Bác nghe tiểu Dương nói trong nhà cháu có chuyện. Thật ra với cháu tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tai-kien-vo-thanh/88595/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.