“Vậy do ai thực thi xử phạt?” 
Đột nhiên, Phượng Thiên Sách quay đầu, dùng vẻ mặt nghiêm túc nói vớinàng: “Môn quy là gốc rể của môn phái, một khi có người xúc phạm nó,người trong môn phái…ai ai cũng có quyền giết!” 
“…Môn phái của chúng ta gọi là gì? Tổng cộng có bao nhiêu người?” NgựcGià Lam thấp thỏm, càng cảm thấy bản thân mình gia nhập vào bang phái tà khí và hắc ám. Môn phái có thể thu nhận cái tên cực phẩm như PhượngThiên Sách, chắc chắn nề nếp chẳng có tốt là bao. 
Phượng Thiên Sách liếc nàng thật sâu, quay đầu lại, che giấu nét cười tà trên khóe môi: “Môn phái của chúng ta là đại môn phái ở trên giang hồ,nhưng, ở trên giang hồ cũng có rất nhiều kẻ thù, nên tạm thời nàng không biết thì tốt hơn. Tránh cho rước lấy một đống kẻ thù, khó giữ mạng nhỏhé. Còn môn phái có bao nhiêu người, ta nhớ trước đây ba năm, môn pháichúng ta có một nghìn lẻ tám mươi người, hai năm trước, số người tănggấp đôi. Hiện tại số người bao nhiêu thì ta không rõ lắm. Nhưng, nhấtđịnh không ít. Ngươi mới gia nhập môn phái không bao lâu. Nàng vừa gianhập môn phái không bao lâu, coi như là tiểu sư muội của môn phái. Tưlịch còn thấp (*tư cách và từng trải),tạm thời còn chưa được tiếp xúctới những chuyện quan trọng của môn phái.” 
“Vậy thì lúc nào ta mới có thể gặp người của môn phái?” Già Lam tò mò hỏi. 
“Chờ khi thực lực của nàng đạt tới cấp bậc linh tôn, nàng mới có tư cách gặp các nhân vật quan trọng của môn phái, hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-vo-luong-ma-nu-phuc-hac/646605/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.