Cảm giác được động tác của bàn tay Mục Loan Loan trên đầu lưỡi, Long tiên sinh cả con rồng đều cứng đờ.
Đang trong trạng thái thẹn thùng đến mặt mày đỏ bừng, tim thì đập như sắp bức ra khỏi lòng ngực, giờ đây chỉ trong một khắc mà hắn đã cảm thấy người như sắp rơi xuống động băng ——
Chẳng lẽ.......
Nàng tỉnh?
Giờ khắc này, Long tiên sinh không biết mình phải nên phản ứng như thế nào nữa.
Nếu nàng phát hiện mình không chỉ đã tỉnh lại rồi, còn lén lút nửa đêm làm chuyện thế này với nàng, nhất định sẽ cảm thấy thực ghét bỏ hắn? Thậm chí sẽ cảm thấy hắn là con rồng bệnh hoạn, biếи ŧɦái, chán ghét ghê tởm.
Trong đầu Long tiên sinh không còn chút chỗ trống nào, chỉ là bản năng thì không dám động.
Trong đêm tối mờ mịt hắn ngồi yên một thế nâng tay nàng, miệng thì đang ngậm đầu ngón tay nàng hết sức buồn cười, cơ bắp căng chặt, tim đập sắp lọt ra đường. Nước bọt không kịp nuốt cũng có một ít rỉ ra theo theo môi, uốn lượn chảy xuống, làm rơi mấu dấu vết ái muội.
Mục Loan Loan chỉ cảm thấy không đúng lắm, cô chạm chạm đồ vật mềm mại ướt nhẹp, giật giật ngón tay một chút lại gặp phải cái gì cứ cưng cứng, lẫn lẫn lộn lộn như vậy cảm giác thực vi diệu.
Nhưng thực mau, không khí lạnh bên ngoài chăn đã bò lên trên cánh tay cùng mu bàn tay của cô.
Ưʍ......
Hơi lạnh.
Mục Loan Loan muốn kéo tay về, Long tiên sinh căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503010/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.