Long tiên sinh đợi thật lâu, chờ đến khi kinh mạch đã có dấu hiệu vỡ ra.
Trong cơ thể đang phải chịu đựng gồng gánh quá nặng, Nguyên Hạch cũng có dấu hiệu không xong.
Hôm nay hắn tỉnh lại lâu lắm, tiêu hao cũng quá lớn.
"......." Sắc mặt Long tiên sinh dần dần tái nhợt, sắp bị suy đoán trong đầu mình bức điên rồi, hắn sắp chờ không nổi nữa, nếu Mục Loan Loan còn không trở nói, có lẽ hắn phải đi tìm nàng.
Ánh mắt dần dần ảm đạm, Manh Manh đeo cái túi Càn Khôn treo trên cổ bị hắn nhìn chằm chằm muốn mệt mỏi, đại khái cảm thấy con rồng này khó cứu rồi, lại không dám đi cọ lỗ tai hắn, liền đành phải ghé vào trên bàn, gặm gặm trái Bích Tinh Thảo nhất giai Mục Loan Loan để lại ở nhà trước khi ra cửa.
Manh Manh sau khi ăn no cũng không quên lũ linh gà con trong viện, nó ngậm mấy vỏ trái cây mà mình gặm còn dư lại, chậm rì rì, len lén tranh thủ lúc anh rồng không để ý nó, khẽ nhích nhích từng chút đến gần cái cửa sổ Mục Loan Loan mở ra cho gió lùa, nhảy ra ngoài.
Manh Manh đem vỏ trái cây đưa đến cái l*иg sắt nhốt đám linh gà con, còn kêu pi pi tỏ vẻ mình thật từ ái.
Bộ lông càng ngày càng thêm mượt mà của nó bây giờ cũng dính nhớp nháp không ít nước trái cây, còn làm l*иg linh gà con rối loạn lung tung, Mục Loan Loan trở về không cho nó một cái "Sờ sờ" từ ái thì mới lạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-xuyen-sach-ta-ga-cho-bao-quan-tan-tat/3503009/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.