Thứ đau khổ hơn cả tình yêu, người mà im lặng nhường hạnh phúc của mình cho người khác, cảm giác ấy chính là đau đớn hơn cả, người như vậy gọi là chấp niệm. Một người nhẫn tâm không đáp trả lại tình cảm của đối phương, là lạnh lùng vô tâm. Người dùng cả sinh mệnh, chịu đựng tất cả chỉ để cho đối phương hạnh phúc, chính là yêu đương mù quáng và ngu ngốc. Ba con người chính là thuộc ba giai đẵng như vậy.
Cô và chị là hai chị em vô cùng yêu thương nhau và sống bên nhau trọn vẹn vui vẻ, từ bé đến lớn cô chị luôn nhường cô em, cô em không vì thế mà ích kỉ hay chỉ nghĩ cho bản thân mình. Đến lớn, hai người cùng thích một người đàn ông, nhưng cô em biết, rằng chị của mình cũng thích anh ấy. Nguyện lùi bước và nhường hạnh phúc của mình cho chị, với một câu an ủi rằng, chị đã nhường cho mình mọi thứ, mình phải nhường cho chị hạnh phúc mà mình muốn đạt lấy nhất. Và người chị đã có được người mà cô yêu, cũng là người mà chị yêu.
Nhưng sự thật đằng sau lại là một chuyện động trời. Người chị chỉ yêu anh trai song sinh của anh. Là vì một đêm ấy, mà chị bị say rượu, mà đem thân mình trao cho anh, cứ ngỡ là trao cho người anh trai của anh kìa. Họ kết hôn được năm năm nhưng lại chẳng có hạnh phúc. Anh chấp nhận hết và hy sinh vì cô chị, mà lúc chết đi mới biết ai mới là người yêu anh thật lòng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.