Tình yêu của anh, chưa bao giờ trở thành gánh nặng trong cuộc đời của em. Hạnh phúc mà anh trao em, cho tới lúc chết, em vẫn trân trọng cả đời. Cô gái nhỏ của anh, dùng cả đời của cô để yêu anh, dùng cả đời để xây nên một mái nhà hạnh phúc, có anh, có cô, có con. Cô là duy nhất, là của anh, của một mình anh. Khoảng thời gian có cô ở bên cạnh, đó chính là những tháng ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời của anh.
Năm hai mươi sáu tuổi, anh và cô kết hôn, dưới sự chứng giám của trời cao, anh và cô đã hẹn ước sẽ yêu nhau cho đến cuối đời. Không thể hứa yêu nhau trọn mấy kiếp người, chỉ có thể cảm nhận tất cả trong hiện tại. Cô sinh cho anh đứa con gái, là sự kết tinh tình yêu của cô và anh. Anh không cần cô sinh thêm cho anh một đứa con trai, bởi vì trai hay gái, bất kể là như thế nào, chỉ cần là do cô sinh ra, anh đều sẽ yêu thương. Đứa mang thai đứa con thứ hai, là con trai, sau khi bị sảy thai anh cũng chẳng hề oán trách, chỉ một lòng mong cho cô mạnh khỏe. Cho đến khi cô chết, đứng trước ngôi mộ của cô, anh lặng người. Đây chính là người con gái anh yêu.