Hôn lễ của cô và anh thật sự được tổ chức vào sang năm, mùa xuân qua rồi nhưng bầu trời vẫn tràn đầy nắng ấm, cô ngồi trong phòng cô dâu, trên người mặc bộ váy cưới trắng tinh xinh đẹp mà ngày trước cô hằng mong muốn sẽ được mặc cho người cô yêu thấy, hôm nay người cô sắp lấy làm chồng cũng có gương mặt và ngoại hình giống người cô yêu đến thập phần vẹn toàn nhưng người đó không phải, hoàn toàn không phải, người này không phải Tưởng Trí Hòa mà người này là Tưởng Vân Tường, em trai song sinh của người kia còn có phần đẹp hơn nhưng cô vẫn chưa thể chấp nhận được, là do cô cố chấp, si mê vẫn chưa tan biến sao?
Nhưng dù cho có không chấp nhận thì cô cũng đã gieo vào lòng của Tưởng Vân Tường một hạt giống đang thôi thúc nảy mần trong thứ gọi là "trách nhiệm" hay nói một cách tàn nhẫn là "thương hại lẫn nhau" chứ không phải thứ chân chính gọi là "tình yêu" như người ta nói.
Cô biết anh yêu cô, yêu rất nhiều nhưng cô khó có thể chấp nhận được, cô đã dùng 10 năm vun trồng một cây tình yêu, nói muốn nhổ bỏ thì có thể nhưng phải đợi ngày tháng ăn mòn giết chết cây tình yêu đã thấm tận xương tủy đó.
Váy cưới xinh đẹp cũng không thể đổi lại một chú rể như ý, người dù có giống nhau cũng không có khả năng để đặt tình cảm giống nhau, chẳng mong cầu chỉ cầu chúc cho người kia hạnh phúc còn bản thân dùng thời gian để đánh đổi, đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-nhan-tam-ton-thuong-nguoi-yeu-em/1989302/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.