Gian hàng bên cạnh do một người chủ mặc kín mít điều hành, toàn thân quấn trong một chiếc áo choàng đen có mũ trùm đầu. Mà thứ hắn bán, lại chính là loại áo choàng đen anh đang mặc.
Nam Đồ không nhịn được liếc nhìn nhiều thêm mấy lần, một nửa là vì hiếm lắm mới thấy có người giống cô, bán thứ chẳng liên quan gì đến ma pháp, một nửa khác là cô vô cớ thấy lo giùm cho người hàng xóm này.
Ai mua loại áo choàng trùm kín này, chắc chắn đều muốn che giấu thân phận dung mạo hay bất cứ thông tin gì có thể tiết lộ danh tính. Nhưng đã vậy sao lại bày quầy ở tận góc hẻo lánh của chợ như thế? Người ta mà đã bước tới tận đây thì còn giấu giếm gì nữa chứ? Đúng lúc đó, đối phương dường như chú ý đến ánh mắt của Nam Đồ, quay đầu lại.
Khi hắn ngẩng đầu lên, dưới vành mũ trùm thấp thoáng hiện ra đôi mắt màu lam băng đầy u sầu, và một lọn tóc bạc như ánh trăng.
Đẹp quá... Nam Đồ ngẩn người một chút rồi vội quay đi. Vì vậy, cô không thấy được cảnh đối phương dừng ánh mắt trên cô một lúc, rồi lại nghi hoặc nhìn sang cánh cổng thế giới sau lưng cô.
Nam Đồ kéo lại sự chú ý về gian hàng của mình, thầm nhủ: Chuyện của người ta không đến lượt mình bận tâm! Lo tốt việc của mình trước đã.
Chờ một lúc, Nam Đồ phát hiện việc buôn bán của mình chẳng khá hơn là bao. Dù chợ có đông người qua lại, nhưng rất ít ai đi tới cuối sảnh, thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170432/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.