Nhớ ra rồi, là lễ hội cosplay!
Cái ý nghĩ chẳng ăn nhập gì này bỗng khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, không còn cảm giác mình lạc lõng giữa nơi này nữa.
Arabella không biết Nam Đồ đang nghĩ gì, chỉ thấy ánh mắt cô dừng lại một thoáng trên những người khoác áo choàng đen bí ẩn, liền hỏi: "Cô cũng muốn mặc áo choàng à?"
TBC
Nam Đồ lắc đầu không chút do dự. Cô chẳng có gì cần phải giấu thân phận, ngược lại, cô còn đến đây để quảng bá tên tuổi.
Thấy Nam Đồ rất tự nhiên, Arabella cũng không giải thích thêm gì. Cô ấy chỉ nói, ở đây tất cả khoảng đất trống đều có thể dùng để bán vật phẩm pháp sư mang theo. Tuy nhiên trong chợ nghiêm cấm đ.á.n.h nhau, càng không được cướp bóc hay chiếm đoạt, nếu vi phạm sẽ bị người quản lý của chợ trừng phạt.
Tuy gọi là chợ pháp sư, thật ra nơi này cũng không giới hạn quá khắt khe về thân phận người tham gia hay hàng hóa mang đến. Có điều, nếu chỉ bán những món hàng bình thường, dĩ nhiên sẽ chẳng lọt vào mắt xanh của những pháp sư từng trải, không bán được hàng thì lần sau sẽ không ai tới bán nữa.
Trong lúc trò chuyện, hai người đã đến quầy của Arabella.
Cô lấy từ túi không gian ra những lọ t.h.u.ố.c với đủ màu sắc, vài lọ thậm chí còn đang sủi bọt. Sau đó lấy thêm mấy sợi dây thừng màu xanh ra.
"Đây là gì?" Nam Đồ không kìm được hỏi.
"Gió." Arabella chỉ vào sợi dây: "Tháo nút thứ nhất, sẽ thả ra một làn gió nhẹ dịu. Tháo nút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5170431/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.