Chờ đến khi một tô bao t.ử heo hầm măng ngâm ớt lớn sạch bóng, ai nấy đều thở phào. Ăn cơm ở Tiệm cơm Nam Lai mà tinh thần cũng phải căng lên, phải luôn canh chừng động tĩnh xung quanh, nếu không đang ăn say sưa mà quay sang thấy nước dùng bị múc sạch, bao t.ử cũng không còn, măng cũng chẳng thấy đâu, thì có hối tiếc cũng chỉ biết đập đùi than trời! "Xem ra không phải tôi tới ủng hộ Nam Đồ làm ăn, mà là Nam Đồ thương tôi già rồi chẳng có dịp ăn đồ ngon, nên mới mở cái tiệm này đấy!" Một bác hàng xóm tóc bạc phơ cười nói.
Ông Kiều nói: "Bao t.ử heo là nguyên liệu có thể chế biến đến mức thần sầu. Đầu bếp không biết làm thì nấu ra một nồi canh tanh nồng, còn đầu bếp giỏi thì có thể nấu ra mùi vị tiên cảnh. Món Phật Nhảy Tường bây giờ cứ phải dùng vi cá, bào ngư, nhưng thật ra chuẩn vị thì chỉ cần gà già, gân nai, bao t.ử heo, bong bóng cá và trứng bồ câu là đủ rồi, đừng có xem thường bao t.ử heo đấy."
Con vẹt trong lồng hô lên: "Nếm thử!"
"Không được ăn." Ông Kiều chẳng buồn quay đầu lại.
"Vô lễ! Vô lễ!" Con vẹt tức tối kêu oang oang.
Mọi người bật cười vui vẻ, có thể thấy không chỉ bụng được lấp đầy mà tâm trạng ai nấy cũng phấn chấn hẳn lên.
Cuối cùng là món chính.
Một nồi hải sản thập cẩm tươi là món chính, ba bốn người ăn cũng đủ no, đó cũng là lý do bà Mã vừa nhìn đã biết Tôn Ngân Phượng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079708/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.