Ông Kiều nhận xét: "Vị ngọt của nước hầm xương là thứ gia vị không thể thay thế được. Ăn hời hợt thì không nhận ra, nhưng nếu cẩn thận thưởng thức, sẽ thấy cái kiểu ngọt sắc, mỏng manh của gia vị nhân tạo lộ ra ngay khi vừa nếm."
Mọi người lập tức trêu chọc bà Mã: "Nam Đồ đã chỉ bí quyết cho bà rồi, chẳng sợ bà học được, mau mau về nhà làm thử đi nào."
Bà Mã vội xua tay: "Tôi chẳng nghe thấy gì đâu nhé." Đừng để mấy bảo bối nhà bà nghe được, rồi bắt bà từ nay trở đi làm gì cũng phải ngâm miến bằng nước hầm xương bò thì c.h.ế.t chắc, may mà hôm nay bà không dẫn đám nhỏ tới.
Món tiếp theo là bao t.ử heo hầm măng ngâm ớt, thực ra tên đầy đủ là bao t.ử heo hầm măng ngâm ớt cay, điểm nhấn nằm ở những trái ớt ngâm tạo nên sắc đỏ ánh vàng đậm đà cho nước dùng, chỉ cần nhìn đã thấy thèm, huống hồ hương thơm chua cay nồng nàn trong không khí cứ lan tỏa quanh bàn.
Dù hấp dẫn, nhưng vì đều là người lớn tuổi nên ai cũng dè dặt, đợi Triệu Tố Phân làm người mở hàng, gắp miếng đầu tiên, mọi người mới dám hỏi: "Có cay không?"; "Ăn có mềm không?"
Triệu Tố Phân nhai chậm rãi, đợi đến khi bao t.ử trôi xuống dạ dày bà mới thong thả nói: "Nếu là hồi còn trẻ, tôi nhất định sẽ bảo với mọi người rằng, cay lắm, nhai không nổi đâu, thế là cả nồi này của tôi rồi. Nhưng bây giờ ăn không được nhiều như thế nữa, các người cứ âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079707/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.