Dạo gần đây, doanh thu của Tiệm cơm Nam Lai không ngừng lập kỷ lục mới.
Mọi người trong khu là đến ủng hộ cũng vì Nam Đồ là cháu gái của Nam Nguyên Hải, nhưng chẳng lẽ ai cũng không có miệng lưỡi hay sao? Món ăn ở Tiệm cơm Nam Lai ngon là thật, lại còn có mối quan hệ xưa nữa.
Thế nên sau khi về nhà, họ kể lại hương vị ngon lành vừa thưởng thức cho bạn bè người thân, hoặc là lúc đi dạo, gặp hàng xóm thì tranh thủ khen Tiệm cơm Nam Lai vài câu. Dĩ nhiên, bản thân họ cũng thường xuyên xuất hiện trong hàng ngũ thực khách của quán.
Việc buôn bán ngày càng sôi động, nhưng Tân Hoan lại để ý thấy, thỉnh thoảng giữa đôi mày Nam Đồ thoáng hiện lên vẻ u sầu, tuy chỉ chớp mắt là biến mất, nhưng chắc chắn không phải cô nhìn nhầm. Thường thì nét u sầu ấy xuất hiện vào lúc cô nhìn về chiếc chuông gió treo sau cửa sau.
Tân Hoan hiểu, là bởi vì cửa sau vẫn mãi không có động tĩnh.
Nam Đồ chỉ cảm thấy, cô vừa mới thương lượng xong với hệ thống không lâu, nào là miễn phí hoa hồng, nào là nâng giá thu hồi tinh hạch, kết quả bao nhiêu ngày trôi qua rồi mà không có lấy một vị khách từ thế giới khác, đúng là không ổn.
Nhưng có khách hay không thì lại chẳng phải do cô quyết định được.
Cô chợt nhớ đến nhóm người Kỷ Hạng Minh từng đến quán trước đó. Trong số họ, cô gái trẻ tên Giải Vi còn từng hỏi cô có thể tiết lộ vị trí Tiệm cơm Nam Lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-com-lien-gioi/5079709/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.