Âm Tế Thiên đợi cho đến khi cửa phòng đóng lại hoàn toàn, mới thu hồi đường nhìn. Rồi đột nhiên đáy mắt hắn lóe lên một tia lạnh lẽo.
“Có phải nếu ta muốn biết ai là người đã hủy linh căn của mình thì chỉ cần nhìn vào Phản Quang Kính, nó sẽ lập tức hiện ra không?”
Hiên Viên Duật thấy Âm Tế Thiên bất ngờ nhắc tới chuyện Phản Quang Kính, không khỏi sửng sốt: “Cái này còn tùy thuộc vào ngươi. Nếu ngươi muốn biết ngươi đã bị hủy linh căn như thế nào, Phản Quang Kính sẽ tái diễn lại hoàn cảnh khi đó. Còn nếu ngươi muốn biết ai đã hủy linh căn của mình thì Phản Quang Kính sẽ chỉ hiện lên bộ dạng của người kia mà thôi”.
Âm Tế Thiên híp mắt lại, lúc ấy hắn một lòng nghĩ tới ai đã hủy đi linh căn của Tịch Thiên, do đó Phản Quang Kính mới hiện lên bộ dạng của Thôn Phách? Hiên Viên Duật dường như đoán được cái gì, mặt ngẩn ra: “Đừng nói là ngươi đã nhìn thấy được người hủy linh căn của mình nha?”
Tất nhiên Âm Tế Thiên sẽ không kể chuyện này ra với y, bèn giả bộ đùa cợt: “Ngươi nghĩ xem ta có đủ khả năng để điều khiển Phản Quang Kính không? Chỉ là ta có cho người khác mượn nó, nên thuận tiện hỏi giùm thôi. À mà những gì xuất hiện trên Phản Quang Kính kia, có khi nào sai sự thật không?”. Hắn cũng không muốn báo thù nhầm người.
Hiên Viên Duật buồn cười nói: “Phản Quang Kính là tiên vật, ngươi cảm thấy nó sẽ sai sao?”
Âm Tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858518/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.