Chu sa chí!
Các trưởng lão hai mặt nhìn nhau, hình như trong những người bọn họ biết có người có chu sa chí giữa đôi chân mày!
Bách trưởng lão than nhẹ một tiếng: “Chấp Pháp trưởng lão, ngươi xác định không có nghe sai?”
Ông liếc sang Chấp Pháp trưởng lão, phát hiện Chấp Pháp trưởng lão đang trừng to hai mắt, khiếp sợ mà nhìn phía trước.
Bách trưởng lão dò theo tầm mắt của Chấp Pháp trưởng lão, liền thấy Âm Tế Thiên đang đứng cách đó không xa, dưới ánh nắng rực rỡ chiếu rọi, nốt chu sa chí trên trán hắn càng thêm xinh đẹp diễm lệ!
Theo sau đó, việc ông không thể khế ước với yêu thú bỗng nhiên lũ lượt tràn tới, không khỏi khiến ông trợn to mắt, cứng ngắc cả người.
Các trưởng lão đi bên cạnh chợt thấy thần sắc hai người có vẻ quái lạ, bèn tò mò nhìn theo hướng kia, rồi cũng đồng loạt ngớ người theo, cứ như bọn họ bị điểm huyệt vậy, bộ dáng kinh ngạc đến không có gì có thể diễn tả được thành lời.
Âm Tế Thiên nghĩ, nếu đã đụng mặt các trưởng lão, thân là tiểu bối mà không tiến lên chào một câu sẽ lại bị quở trách cho xem!
“Tịch Thiên kiến quá các vị trưởng lão!”
Các trưởng lão không nói được gì, chỉ biết khiếp sợ trừng to hai mắt nhìn hắn!
Âm Tế Thiên không khỏi nghi hoặc, lấy tay sờ sờ mặt mình.
Trên mặt hắn có dính cái gì sao?
Âm Tế Thiên không thấy gì khác thường, nên cho rằng do bọn họ bị mất khế ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858520/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.