Cô tên Lí Thảo Ngân, khoảng mười một mười hai tuổi, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt dễ thương, hơi mũm mĩm chút xíu. Cô có người anh hơn mình năm tuổi, hai anh em rất yêu thương nhau trừ những lúc tranh giành đồ ăn. Lí Liên Kiệt dùng cả thanh xuân của mình chỉ để trêu chọc đứa em gái nhỏ đáng yêu này.
Nếu như người ngoài nhìn vào sẽ khen nức khen nở rằng hai anh em hòa thuận, hiếm có đứa nào chiều anh như Lí Liên Kiệt, và hiếm có đứa em nào quấn anh như Lí Thảo Ngân. Họ đâu biết rằng hai người họ suốt ngày chí chóe, ầm ĩ với nhau, những lúc yên lặng chỉ có khả năng là một trong hai người ốm. Nhưng cậu ta luôn là người dỗ dành em, dọn dẹp mớ lộn xộn mà cậu bày ra.
Trường hai người gần nhau, bởi vậy luôn đi học cùng nhau, vì em gái anh luôn luôn giữ tốc độ ăn chậm như rùa, ngày nào họ cũng trong tình trạng chạy đua với thời gian, sát nút giờ vào học mới đến nơi. Lớp cô có bạn mới chuyển vào, người đó ngồi cạnh cô, cô thấy cậu ấy có cái gì đó kì lạ, vẻ ngoài có chút khó hiểu. Một điều đặc biệt là chưa bao giờ, có người nào lại khiến cô tò mò và chú ý đến như cậu ta như vậy.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.