Trong một ngày mưa phùn rét mướt của mười hai năm về trước, có một sinh mệnhđáng yêu ra đời. Có điều, bà Hiền sinh con rất tài, sinh nhật hai đứa con vừađúng một ngày. Và hôm nay, ngày 25 tháng 01 năm 2005 là sinh nhật của ThảoNgân, cũng là sinh nhật của anh trai cô bé.
Sau khi kết thúc mối tình đầu chưa đâu vào đâu, Liên Kiệt trở về đưa đón em gáiđi học như trước. Nhưng cô bé hiện tại đã không cần anh trai chăm sóc kĩ càngnữa rồi. Nói thế nào cô bé cũng không thèm đi với anh, còn nói thích ngồi xeHoàng Bách hơn, làm cho người anh trai nào đó cảm thấy rất đau lòng. Dẫn đến hệlụy, cứ khi nào nhìn thấy em gái cùng em nuôi ở chung một chỗ là mặt anh lạinhăn nhó. Cho dù bữa nay là sinh nhật hai anh em, là một ngày đáng ra rất vuivẻ, vậy mà với anh một chút vui vẻ cũng không thấy.
Anh đạp chiếc xe cào cào khung cao của mình, đi phía sau hai đứa em, nhìn chúngcười đùa mà lòng tràn đầy khó chịu. Thế nhưng, anh chẳng thể làm gì. Vì sao?Bởi vì chính anh là người đã tạo cơ hội cho chúng, anh còn có thể oán trách ai.Có trách cũng chỉ trách bản thân anh mà thôi! Nếu anh không vì tìm hiểu con gáinhà người ta, đẩy trách nhiệm đưa đón em gái đi học cho Hoàng Bách thì lúc nàycũng đâu đến lượt thằng nhóc đó hưởng phúc.
Thật lòng mà nói, hai đứa trẻ này đúng là rất xứng đôi! Một đứa nấu ăn ngon,một đứa thích ăn ngon. Một đứa thích lắng nghe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-nao-up-vung-nay/3226218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.