Cuộc đời ai cũng đều có những khoảnh khắc ngọt ngào nhất, cũng có cả nốt nhạc buồn ngân vang lên trong thế giới đầy màu sắc đó. Vẻ đẹp của tuổi thanh xuân, những mơ ước hồn nhiên của tuổi trẻ, cùng những mâu thuẫn hiểu lầm khiến ta tổn thương. Cuộc đời của Lữ Thiên Di sẽ chẳng có gì thay đổi nếu như không có buổi gặp gỡ định mệnh hôm ấy. Nó chẳng có gì là nổi bật. Nó thừa nhận. Vì khi đứng trong đám đông, nó sẽ bị những người khác giẫm đạp che lấp thân hình. Nhưng ở chỗ hỗn loạn đó vẫn có bàn tay hướng đến phía nó, nắm chặt lấy nó và trao cho nó sự ấm áp vô tận.
Nó bước chân vào một thế giới mới-cái thế giới mà nó tưởng như cả đời này đều không thể chạm đến. Vì nơi nó đã từng thuộc về kém xa với nơi này rất nhiều. Nó quen biết hắn và những người bạn khác trong giới thượng lưu, cùng họ đi qua bao nhiêu khó khăn trong giới học đường. Nó có thể có được hạnh phúc không? Khi những người xung quanh đều khác xa với nó. Khoảng cách về địa lí không xa, nhưng khoảng cách nơi trái tim lại cách trở bởi sông núi ngàn trùng.
Con đường phía trước bước đi thật khó, nó phải như thế nào để bước chân tìm đến hạnh phúc?