Áng mây thứ 19 : Lạnh nhạt
Lặng yên từ lâu rồi..
Lãng quên một câu chuyện..
Và anh chợt biết rằng hạnh phúc không như xưa..
Vì anh đã lỗi lầm làm buồn một trái tim…
Không là cổ tích.. chẳng có đâu bao giờ..
Và rồi em đã yêu anh..
Bầu trời lấp lánh ngàn tinh tú..
Anh nguyện đời mãi..
Sẽ mãi yêu em thôi…
Một cánh sao rơi thiên sứ bay..
Dang cánh tay đón em trong lòng..
Anh sẽ kể về cổ tích anh và em....
Buông tờ giấy xuống, Vĩnh Khoa khẽ nhíu mày :
_ Đây là hình hồi trẻ của Hiệu trưởng sao? Nhưng…ông ta nói là không hề biết đến tổ chức mà? Không chỉ thế, ông ta còn là chủ tịch đời trước. – Ngẫm nghĩ một lúc, Vĩnh Khoa khẽ gật gù – À, ra là thế, vì “chìa khóa vàng” chính là con của ông ta nên ông ta nói dối mình cũng phải. Dù sao thì…mọi việc cũng sắp kết thúc rồi!
Nhanh chóng đi ra khỏi phòng và điểm đến của Vĩnh Khoa tất nhiên là trường Quang Tuyến.
------
Giờ ra chơi :
Thiên Di lon ton chạy lên phòng Hiệu trưởng, đang định đưa tay gõ cửa thì nó nghe một giọng nói quen thuộc phát ra từ căn phòng ấy, một mẩu chuyện khó hiểu :
_ Hiệu trưởng, à không, phải gọi ngài là ngài Lâm Kỳ mới đúng!
Ngạc nhiên xen lẫn lo sợ khi nghe Vĩnh Khoa nói thế, Hiệu trưởng Lâm nhìn cậu dò xét :
_ Cậu nói gì tôi không hiểu?
_ Tôi biết hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-dang-ghet-em-da-cuop-trai-tim-anh-roi/2429588/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.