Áng mây thứ 31 : Kẻ phá đám
Vì sau đêm tối, mặt trời lại sáng, chúng ta hãy luôn mỉm cười, bắt đầu tìm cho mình một lối đi trong những lúc đau khổ. Không bao giờ là quá muộn để học được cách bước đi trên nỗi đau!
_ Áaaaa, tức quá điiiiiiiiiii………
Chui lên phòng và ngậm nhắm cái bức xúc của mình trong lòng, Thiên Di cuối cùng cũng phải cất tiếng hét toáng lên cho hả dạ. Đôi môi ngọc ngà của nó đã bị tên biến thái dưới nhà làm ô uế mất rồi. Nụ hôn của nó đã ra đi theo dòng thời gian ngắn.
Nhưng dù sao thì cũng đỡ tức khi nghĩ đến nụ hôn đầu tiên là thuộc về Vĩnh Khoa chứ không phải Vĩnh Kỳ. Nhớ lại câu nói bâng quơ của tên dưới nhà mà Thiên Di hả hê cười :
_ Hi hi, anh lầm to rồi Vĩnh Kỳ ạ! Nụ hôn đầu của tôi đã thuộc về Vĩnh Khoa rồi. Tôi sẽ không để anh động chạm vào người tôi lần nào nữa đâu. Ha ha ha
Cạch!
_ Được hắn hôn em vui lắm sao?
Bước vào phòng dưới sự ngạc nhiên của Thiên Di, Vĩnh Khoa chậm rãi nói. Ngồi xuống chiếc ghế nhỏ, Vĩnh Khoa nhìn Thiên Di một cách ….đáng sợ. Ánh nhìn của cậu dừng lại ở đôi môi nhỏ chúm chím kia. Chỉ nghĩ tới cái cảnh tượng khi nãy thôi, cậu đã muốn đấm cho tên anh trai mình một phát rồi.
_ Tại sao em lại dễ giải vậy hả?
Dễ giải? Chẳng phải vì nó tưởng là cậu nên mới dễ giải sao chứ? Vì tưởng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nho-dang-ghet-em-da-cuop-trai-tim-anh-roi/2429612/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.