Một ngày nọ, khi đang trên đồng trở về, Điền Đại Tráng gặp Chu An Trình đang nằm đấy bất tỉnh. Nhìn qua ngũ quan của hắn, anh cảm thấy hắn vô cùng xinh đẹp, nước da trắng như con gái. Thấy thương hắn, anh liền cứu hắn mang hắn về nhà chữa lành vết thương. Chu An Trình khi mở mắt đã gặp một đại ân nhân là Điền Đại Tráng. Hắn liền thấy cảm phục và rung động trước vẻ tráng cường của anh. Hắn thấy thích anh, vô cùng thích anh.
Bỗng một ngày mưa tầm tã, Điền Đại Tráng sau khi làm xong việc ở xưởng, vì quên mang ô nên anh đi không trở về. Về đến nhà liền bị sốt. Chu An Trình lo lắng cho anh, đi lấy khăn ấm phủ lên đầu cho anh, lau người cho anh, quan tâm đến anh. Cũng phải, người mình thích không lo cho họ thì lo cho ai? Nhưng sự việc không chỉ dừng ở đấy, vì việc sốt mà anh trở nên mê man, dẫn đến hậu quả lăn lộn với hắn trên giường. Trời ơi, nam nhân với nhau. A, ngại chết mất! Mà cũng tại hắn, đẹp quá làm gì vậy? Đẹp có ăn được không mà đẹp dữ vậy hả?
Vì xấu hổ, nên anh mới giấu nhẹm chuyện này trong lòng. Sống với hắn một cuộc sống bình thường, ổn định. Nhưng nào ngờ, hắn chính là tổng tài, vậy thử hỏi còn có thể sống yên được sao?